Chương 93: (Vô Đề)

Nghe Biên Kỳ Văn nhắc nhở, Đàm Ngôn Hứa vẫn bình tĩnh như thường, không hề tỏ ra ngại ngùng:

"Cả ngày nay tôi c hưa có gì bỏ bụng."

Biên Kỳ Văn: ... Anh ấy nghẹn lời, nhìn anh mấy giây rồi nói,

"Đồ trọng sắc khinh bạn." 

Đàm Ngôn Hứa không phủ nhận cũng không thừa nhận, cất giọng trong trẻo: Giới thiệu đi. 

Biên Kỳ Văn tặc lưỡi một tiếng, mở điện thoại ra:

"Tôi gửi cho cậu qua điện thoại, có hai nhà hàng mới mở cũng không tệ, cậu hỏi ý kiến luật sư Hứa xem sao." 

Sở dĩ ban nãy anh ấy trêu chọc như vậy là vì thấy Đàm Ngôn Hứa đang xem điện thoại, cũng đoán được anh muốn ra ngoài ăn cơm là vì Hứa Yến Nhiên. 

Đàm Ngôn Hứa: Cảm ơn nhé. 

Biên Kỳ Văn gửi mấy nhà hàng đã lưu cho anh:

"Không cần cảm ơn, lúc nào kết hôn mời tôi ngồi bàn chính là được." 

Đàm Ngôn Hứa không đáp lời. 

Trước khi rời khỏi bệnh viện, Đàm Ngôn Hứa lại đi xem tình hình bệnh nhân vừa phẫu thuật xong. Xác nhận tất cả các chỉ số đều nằm trong phạm vi bình thường xong, anh mới nói với Biên Kỳ Văn một tiếng, nhờ anh ấy giúp để ý xem tình hình. 

Nhà hàng ở ngay gần bệnh viện, Đàm Ngôn Hứa đi bộ qua. 

Lúc anh đến nơi thì xe của Hứa Yến Nhiên cũng vừa lái vào sân. 

Đàm Ngôn Hứa dừng bước. 

Đỗ xe xong, Hứa Yến Nhiên bước xuống xe, nhìn người đang đứng cách đó không xa:

"Bác sĩ Đàm, buổi tối tốt lành." 

Đàm Ngôn Hứa đứng dưới đèn đường trong sân, ánh đèn màu vàng phủ lên người anh một lớp ánh sáng ấm áp. Cảm giác lạnh lùng trên người cũng giảm đi vài phần, thêm vào đó chút ôn hòa và gần gũi. 

Ánh mắt Đàm Ngôn Hứa dừng lại trên người cô, đáp một tiếng: Buổi tối tốt lành. 

Hứa Yến Nhiên nhìn xung quanh một vòng:

"Môi trường của nhà hàng này cũng khá tốt đấy chứ." Cô hỏi Đàm Ngôn Hứa,

"Trước đây bác sĩ Đàm từng đến đây chưa?" 

Đàm Ngôn Hứa liếc nhìn cô, xoay người đi vào trong: Chưa. 

Hứa Yến Nhiên: Ồ. 

Cô ngoan ngoãn đi theo bước chân anh, không hỏi thêm gì nữa. 

Đã qua giờ cơm nên nhà hàng không còn đông người lắm. Lúc hai người đi vào, bên trong khá vắng vẻ, chỉ có hai ba bàn khách. 

Hứa Yến Nhiên tùy ý chọn một chỗ ngồi xuống, nhân viên phục vụ mang thực đơn đến. 

Đàm Ngôn Hứa để Hứa Yến Nhiên gọi trước, Hứa Yến Nhiên cũng không khách sáo với anh, lật cuốn thực đơn dày cộp ra xem xét:

"Vậy tôi gọi món mình muốn ăn nhé." 

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!