Trần Trác không phải là người phản ứng chậm, Lâm Vụ đột nhiên tìm anh chắc chắc không đơn giản như vậy.
Anh khẽ ừm một tiếng, liếc nhìn Mạnh Hồi bên cạnh rồi nghiêng đầu nói: Vào nhà đã nhé?
Lâm Vụ bước vào nhà, Trần Trác khom người lấy dép lê cho cô.
Sau khi thay giày, Trần Trác giới thiệu hai người trước:
"Lâm Vụ, luật sư của công ty luật Hạng Hợp."
Dừng lại giây lát, anh giới thiệu Mạnh Hồi với Lâm Vụ:
"Mạnh Hồi, tổng giám đốc của tập đoàn Mạnh thị."
Mạnh Hồi khẽ gật đầu, đưa tay về phía Lâm Vụ cười tươi nói:
"Cô Lâm, nghe danh đã lâu."
Lâm Vụ: ...
Cô khẽ mỉm cười, Tổng giám đốc Mạnh.
Hai người bắt tay rồi buông ra.
Trần Trác cụp mắt hỏi cô: Em ăn sáng chưa?
Lâm Vụ khựng lại, do dự không biết nên nói đã ăn hay chưa, nhưng Trần Trác đã có câu trả lời.
"Sếp Mạnh, bữa sáng giao cho cậu nhé."
Trần Trác quay người ra lệnh, sau đó kéo Lâm Vụ vào phòng sách trước.
Nhìn cánh cửa phòng sách đóng chặt, Mạnh Hồi có chút nghẹn lời, nhưng anh ấy cũng hiểu tính cách của Trần Trác.
Anh ấy khẽ chậc một tiếng, vừa đi về phía phòng bếp vừa lấy điện thoại ra, chia sẻ với Chu Triệt tin tức lớn mà anh ấy vừa hóng hớt được.
Mạnh Hồi: [Chu Triệt!
Cậu có biết hôm nay tôi gặp ai ở nhà Trần Trác không?]
Chu Triệt: [Sếp Mạnh, cậu có biết bây giờ là mấy giờ rồi không?]
Mạnh Hồi: [Bên đó mấy giờ không quan trọng, dù sao cậu cũng chưa ngủ mà.]
Chu Triệt: ...
Anh ấy không có cách nào phản bác lại lời Mạnh Hồi nói.
Chu Triệt giơ tay day trán, cúi đầu gõ phím: [Rồi cậu gặp ai? Nói nhanh lên.]
Mạnh Hồi: [Cô gái mà Trần Trác đang theo đuổi.]
Mạnh Hồi: [Là một người phụ nữ cực kỳ xinh đẹp.]
Chu Triệt: [Ồ.]
Mạnh Hồi: [?]
Chu Triệt: [?]
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!