Chương 24: (Vô Đề)

Sau khi cúp máy, Lâm Vụ đứng ngây ra một lúc rồi mới cất điện thoại vào túi. Cô sờ lên vành tai đang nóng hổi, ôm theo một đống vào thang máy, lên lầu về nhà.

Về đến nhà, Lâm Vụ đi thay một bộ đồ ở nhà thoải mái trước, buộc gọn lại tóc rồi đi vào phòng sách. Cô thật sự có việc phải làm, không thể ở bên ngoài quá lâu.

Xem xong văn kiện pháp lý do Triệu Vũ Hân đệ trình, Lâm Vụ đưa ra một số gợi ý để sửa đổi, sau đó lại sắp xếp tài liệu cho một vụ án khác đang diễn ra.

Vụ án này liên quan đến chiếm đoạt cổ phần của một công ty niêm yết, không quá phức tạp, nhưng có rất nhiều thông tin cần phải chỉnh lý.

Lâm Vụ dành toàn bộ buổi sáng để chỉnh lý và tổng hợp tài liệu.

Mãi đến khi điện thoại lại reo lên, cô mới rời mắt khỏi công việc, nhìn tên người gọi đến. Là cuộc gọi của Hà Gia Vân.

Lâm Vụ khẽ nhướng mày, vội vàng nhận máy: Alo, Gia Vân.

"Vụ Vụ, cậu có ở nhà không?" Giọng Hà Gia Vân nghe có chút buồn bực.

Lâm Vụ đáp: Có, sao đấy?

Vậy tớ đến tìm cậu. Hà Gia Vân thấp giọng nói, Gặp rồi nói sau.

Lâm Vụ còn chưa kịp nói gì thì Hà Gia Vân – người thuộc phái hành động đã cúp máy.

...

Sững sờ giây lát, Lâm Vụ bất đắc dĩ thở dài.

Cùng lúc đó, Trần Trác cũng gửi tin nhắn đến: [Làm việc tới đâu rồi?]

Lâm Vụ dứt khoát gọi điện thoại cho anh.

Luật sư Lâm. Điện thoại mới đổ chuông là người bên kia đầu dây đã bắt máy, giọng nói ung dung của Trần Trác truyền vào tai cô,

"Có chuyện gì vậy? Vẫn chưa làm xong việc à?" 

Lâm Vụ trầm mặc, không biết nên mở miệng thế nào.

"Sao em không nói gì?" Trần Trác hỏi.

Lâm Vụ mím môi, suy tư vài giây rồi nói:

"Anh có thấy phiền nếu tôi dẫn theo một người bạn đến ăn ké không?"

Gì cơ? Trần Trác không theo kịp suy nghĩ của cô, chần chờ hỏi, Bạn?

Lâm Vụ:

"... Đúng vậy, bạn tôi Gia Vân. Anh từng gặp cô ấy rồi. Cô ấy cũng là thành viên hợp danh của công ty luật chúng tôi."

Hà Gia Vân bất thình lình muốn đến tìm cô, còn đúng vào giờ cơm trưa. Cô không thể bỏ Hà Gia Vân lại một mình, nhưng trước đó cô đã hứa với Trần Trác, cô cũng không muốn cho anh leo cây nữa.

Nghĩ tới nghĩ lui, dường như chỉ có cách duy nhất là dẫn Hà Gia Vân cùng đi ăn ké cơm.

Bên phía Trần Trác có một khoảng im lặng ngắn ngủi.

Lâm Vụ cũng trầm mặc theo, rồi lại nói:

"Ngại quá, tôi biết yêu cầu này..."

Không đợi cô nói hết câu, Trần Trác đã mỉm cười hỏi:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!