Chương 21: (Vô Đề)

Đồng tử Lâm Vụ chợt co lại, gần như nín thở, da thịt trên mu bàn cũng trở nên tê dại. Cô nhìn chằm chằm người đàn ông trước mắt, anh vẫn bình tĩnh như thường, còn cô thì thiếu chút nữa không giữ được chai nước trong tay.

Như cảm nhận được sự dao động của cô, Trần Trác cụp mắt, nhẹ nhàng lịch sự nói:

"Luật sư Lâm, cầm chắc." 

.... 

Lâm Vụ không nói nên lời, cô nén lại câu

"anh đang trả đũa tôi" rồi mỉm cười nghiến răng nói:

"Cảm ơn sếp Trần nhắc nhở." 

Nói xong, cô vặn chai nước khoáng Trần Trác đưa tới, ngửa đầu uống một ngụm lớn. 

Uống xong thì thang máy đã xuống tới tầng hầm. 

Lúc này Lâm Vụ cũng không quan tâm Trần Trác là đối tác của công ty luật, đáng lý nên nhường họ đi ra trước. Cô bực bội đi thẳng ra ngoài. 

Trong gara ngầm yên tĩnh, Trần Trác và những người khác đi sau Lâm Vụ vài bước, có thể nghe thấy tiếng bước chân nhanh nhẹn và tiếng giày cao gót nện thình thịch trên nền đất, tựa như đang trút giận điều gì đó. 

Tiếng bước chân càng lúc càng xa. 

Hai người đi về hai hướng khác nhau. 

Ngồi lên xe, Lâm Vụ không vội khởi động xe. 

Cô mở điện thoại di động, tìm kiếm địa chỉ bệnh viện nơi Hứa Yến Nhiên đang khám, sau đó mới đọc tin nhắn Wechat hiện lên trên đầu điện thoại. 

Trần Trác: [Luật sư Lâm, em vẫn chưa trả lời câu hỏi của tôi.] 

Lâm Vụ chưa trả lời tin nhắn trước của anh. Nhìn thấy câu hỏi trước đó của anh, trước mắt cô lại hiện lên hình ảnh phóng túng của hai người đêm qua. 

Cô hơi nghẹn ngào, cố gắng xóa bỏ hình ảnh đó ra khỏi đầu, bình tĩnh trả lời: [Sếp Trần quá tự tin vào bản thân rồi.] 

Trần Trác: [?] 

Lâm Vụ: [Ý trên mặt chữ, sếp Trần tự suy nghĩ đi, tôi lái xe đây.] 

Trần Trác đưa tay xoa nắn ấn đường, tạm thời không so đo với cô: [Lái xe cẩn thận, đi thăm bạn hay khách hàng vậy?] 

Lâm Vụ không trả lời thẳng mà chỉ nói: [Dù sao cũng không phải tôi đi khám bệnh.] 

Gửi xong tin nhắn này, Lâm Vụ không để ý đến Trần Trác nữa, lái xe rời đi. 

Đến bệnh viện số 3 Thân Thành, Lâm Vụ cúi đầu gửi tin nhắn cho Hứa Yến Nhiên: [Cậu đang ở phòng khám ngoại trú hay khoa ngoại tổng quát?] 

Một lúc sau Hứa Yến Nhiên mới trả lời: [Phòng khám ngoại trú.] 

Cô ấy chia sẻ vị trí của mình, Lâm Vụ dựa theo chỉ dẫn trên bản đồ đi về phía trước. 

Lúc đến phòng khám, Hứa Yến Nhiên đang được điều trị vết thương. Trên cánh tay cô ấy có vết máu, một nửa khuôn mặt cũng sưng lên. Nhìn thấy cảnh này, Lâm Vụ nhíu mày hỏi:

"Sao lại nghiêm trọng như vậy?" 

Cậu đến rồi à?

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!