Lâm Vụ vừa dứt lời, văn phòng lập tức rơi vào yên lặng.
Một hồi lâu sau Lý Hạng mới lên tiếng:
"Mười phút nữa vào phòng họp." Nói xong anh ấy nhìn sang Hà Gia Vân,
"Nhớ chỉnh điện thoại sang chế độ yên lặng."
....
Đợi Lý Hạng đi rồi, Hà Gia Vân mới quay đầu nhìn Lâm Vụ.
Lâm Vụ giả vờ điềm tĩnh đón lấy ánh mắt cô ấy:
"Sao lại nhìn tớ như thế?"
"Không phải mẫu người tớ thích?" Hà Gia Vân lặp lại lời cô vừa nói, chậm rãi đi tới trước mặt cô, ánh mắt lóe lên vẻ giảo hoạt,
"Vậy anh ấy là mẫu người mà luật sư Lâm của chúng ta thích sao?"
Lâm Vụ mặt không cảm xúc đẩy cô ấy ra: Đừng làm rộn nữa.
Vừa rồi cô chỉ buột miệng nói ra thôi, cũng là vì để Lý Hạng đồng ý cho Hà Gia Vân tham gia cuộc họp.
Hà Gia Vân lườm cô, đang định nói cô không thành thật thì Lâm Vụ đã giành nói trước một câu:
"Cậu mà còn hỏi nữa là tớ gọi Lý Hạng về lại đấy."
Hà Gia Vân: ...
Cô ấy đành nuốt lời muốn nói vào bụng, buồn bực liếc Lâm Vụ một cái.
Nhận ra sự oán giận trong mắt cô ấy, Lâm Vụ bật cười, dỗ dành:
"Cậu sang làm phiền Lý Hạng đi, tớ phải chuẩn bị tài liệu dùng cho cuộc họp đã."
Hà Gia Vân liếc nhìn đồng hồ:
"Sao lại chọn thời gian sắp ăn cơm để họp vậy?"
Lâm Vụ:
"Lát nữa cậu hỏi Lý Hạng thử, bảo anh ấy lần sau đổi thời gian đi."
.... Hà Gia Vân chậc một tiếng,
"Cậu cứ xem tớ như công cụ vậy hả?"
Lâm Vụ mỉm cười, bày ra vẻ mặt vô tội:
"Hết cách rồi, chỉ có cậu mới khống chế được Lý Hạng thôi."
Hà Gia Vân không còn gì để nói, chỉ có thể mang theo nhiệm vụ Lâm Vụ giao hăng hái đi đến văn phòng của Lý Hạng.
Lâm Vụ sửa lại tài liệu lát nữa cần dùng trong cuộc họp, sau đó lại đi vệ sinh một chuyến rồi mới bước vào phòng họp.
Các luật sư khác lục tục đến đông đủ, không lâu sau Lý Hạng và người của công ty Phong Hành cũng đã đến.
Nghe thấy tiếng động, Lâm Vụ và các luật sư khác cùng đứng dậy chào hỏi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!