Chương 4: (Vô Đề)

Hướng dẫn viên nói mộ Hương phi không có gì để xem, Tư Dã dựa trên châm ngôn bốn chữ "đến đã đến rồi", vẫn bất chấp nắng nóng đi ra.

Quả thật không có gì để xem thật.

Ngôi mộ của Hương Phi được coi là điểm thu hút thương mại nhất ở Kashgar, có hướng dẫn viên du lịch và các buổi biểu diễn ca múa nhạc.

Tư Dã nhìn một vòng, náo nhiệt thì náo nhiệt, nhưng vẫn có khuyết điểm, không có những thiếu nữ nhảy tự nhiên như hai cô gái Takik kia.

Buổi trưa sau khi thêm WeChat Cận Trọng Sơn, anh lại tiếp tục cầm máy ảnh đi dạo.

Cận Trọng Sơn không nói gì với anh nữa.

Anh hỏi mộ Hương phi có gì đáng để xem hay không.

Cận Trọng Sơn thản nhiên nói: "Muốn xem thì đi."

Cái câu này chẳng khác gì câu " Đến đã đến rồi."

Từ mộ Hương phi đi ra, Tư Dã tùy tiện tìm được một tiệm bồ câu dùng cơm.

Trước khi đến Kashgar, anh nghĩ Tân Cương nhiều nhất là cửa hàng thịt dê, đến mới biết, khắp nơi toàn là cửa hàng chim bồ câu.

Đã quá giờ ăn trưa, bữa tối vẫn còn sớm, anh là khách hàng duy nhất trong cửa hàng, thanh tĩnh.

Trước khi súp chim bồ câu và mì ramen được bưng lên, anh dành thời gian để nhấp vào ảnh đại diện của Cận Trọng Sơn.

Cận Trọng Sơn.

Cả buổi chiều, cái tên này đã nhiều lần xuất hiện trong đầu anh.

Cận Trọng, nghĩa là núi rất nặng sao?

Cận Trọng Sơn thì tính là người Tajik hay người Hán?

Nếu là Tajik thì có tên Tajik không?

Trước đó, sự hiểu biết của anh về người Tajik gần như bằng không.

Giống như nhiều du khách lần đầu đến Tân Cương, khi nhìn thấy những người có đôi mắt sâu và chiếc mũi cao trên đường phố, ai cũng nghĩ rằng họ là người Duy Ngô Nhĩ.

Bây giờ bởi vì Cận Trọng Sơn mà anh có một sự quan tâm mạnh mẽ đến dân tộc tôn thờ đại bàng này.

Vòng kết nối bạn bè của Cận Trọng Sơn đăng không ít ảnh, nhưng bối cảnh mới mấy ngày không thấy rõ được.

Tư Dã xem từng bức, chủ yếu là phong cảnh cao nguyên và đường phố Kashgar.

Ngoài ra còn có liên kết bán hàng, thông tin kéo khách, quảng cáo hoạt động của các cuộc thi nhiếp ảnh tương tự.

Tần suất đăng ảnh của Cận Trọng Sơn không thấp, có khi ba ngày một cái, có khi một ngày có thể lên bốn năm cái.

Nhìn vòng bạn bè này, không ai nghĩ Cận Trọng Sơn là một người lãnh đạm ít nói.

Cảm giác mâu thuẫn mà Tư Dã nhận ra lúc trước lại dâng lên.

Lúc anh nhìn người này, luôn cảm thấy trong mắt hắn không có gì gì hết, đối với hết thảy đều không quá quan tâm.

Nhưng chuyện người này làm, lại làm cho anh cảm thấy trong lòng nhớ mong ngàn vạn lần.

Những cô gái đồng hương nhút nhát, Cận Trọng Sơn sẽ ở lại cùng các cô, thổi sáo đại bàng quê hương cho các cô nghe.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!