Chương 27: (Vô Đề)

Chị Tinh đã chào hỏi đồng nghiệp từ rất sớm, không làm tiệc mừng, chỉ coi như Tư Dã kết thúc kỳ nghỉ dài, trở về làm việc bình thường.

Nhưng khi Tư Dã xuất hiện, mọi người vẫn lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.

Bởi vì người đàn ông lai đi theo phía sau sếp mình thực sự là quá đẹp trai.

Làm nghề này, gặp nhiều nhất chính là trai xinh gái đẹp.

Nhưng khí chất của Cận Trọng Sơn không giống với những người đẹp khác, hắn như thoát khỏi đám đông, nhìn xuống chúng sinh vạn vật.

Lúc chị Tinh giúp Tư Dã làm mẫu đã từng xem qua ảnh chụp của Cận Trọng Sơn, lúc này nhìn thấy người ngoài thật vẫn bị sốc trong chốc lát.

Cận Trọng Sơn không chào hỏi bất luận người nào cả, tiến vào văn phòng độc lập với Tư Dã.

Tư Dã có chút hối hận vì đã dẫn hắn tới, sợ hắn bị nhiều người quan sát không được tự nhiên.

Đóng cửa phòng làm việc lại, liền kề sát ôm eo hắn, "Anh.

"

"Ừ?" Ánh mắt Cận Trọng Sơn nhàn nhạt, nhìn không ra có gì khác với bình thường.

"Anh cảm thấy không thoải mái hả?"

Cận Trọng Sơn lắc đầu, "Không có."

Tư Dã nhìn chằm chằm đôi mắt màu xanh xám kia, thực sự không có cảm giác miễn cưỡng nào trong đó, vì vậy anh cảm thấy nhẹ nhõm

"Anh à, em sắp họp rồi, anh muốn ở đây nghỉ ngơi hay là đi cùng em?

"Thật ra từ tận đáy lòng Tư Dã là hy vọng Cận Trọng Sơn đi cùng anh. Họ là những người yêu nhau, anh muốn Cận Trọng Sơn biết lúc anh làm việc trông như thế nào. Nhưng nếu như bị nhốt ở một không gian khép kín, chung quanh tất cả đều là người xa lạ, nghe hạng mục không có hứng thú, những thứ này sẽ Cận Trọng Sơn không vui, anh thà rằng Cận Trọng Sơn ở chỗ này chờ anh còn hơn. Cận Trọng Sơn gẩy gẩy tóc mái trước trán anh," Anh có thể ngồi nghe được hả?"

"Đương nhiên có thể."

"Vậy anh đi cùng em."

Tư Dã có chút ngạc nhiên, lo Cận Trọng Sơn là theo mình nói mới đi.

Nhưng nghĩ lại lại cảm thấy không phải.

Những việc Cận Trọng Sơn muốn làm nhất định là bằng lòng.

Chị Tinh gọi cho mọi người Starbucks, cố ý hỏi Tư Dã anh Cận thích uống loại nào.

Tư Dã thích uống kiểu Mỹ, gọi một ly Frappuccino vani vì sợ Cận Trọng Sơn không quen.

Giữa hương thơm của cà phê đầy phòng, ly Frappuccino vani của Cận Trọng Sơn lại cực kỳ nổi bật.

Cận Trọng Sơn không ngồi bên cạnh Tư Dã, tìm một vị trí đối diện hơi nghiêng so với Tư Dã.

Căn phòng tối tăm, Tư Dã trưng bày tác phẩm của mình trên máy chiếu.

Ánh sáng lạnh lẽo chiếu vào Tư Dã, khiến khuôn mặt vốn trắng nõn của anh gần như trắng bệch.

Khoác trên người bộ vest xám nhạt và vẻ mặt nghiêm nghị, anh là một người hoàn toàn khác với chàng trai có mái tóc vàng chờ xe ở trạm kiểm soát biên phòng.

Cận Trọng Sơn cầm ly Frappuccino vani, lòng bàn tay bị nước ngưng kết làm ướt.

Dáng vẻ nói chuyện của Tư Dã bắt đầu rơi vào trong con ngươi của hắn, xa xôi hơn so với trước kia rất nhiều.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!