Chương 13: (Vô Đề)

Trà sữa mặn uống trên đường không tính là bữa sáng.

Sau khi trở về thôn, Cận Trọng Sơn lại đốt lửa trong phòng, nấu hai bát mỳ chua cay từ nguyên liệu còn thừa tối hôm qua.

Ngoài ra còn có trứng gà ủ.

Cái dạ dày Tứ Xuyên của Tư Dã được thỏa mãn chưa từng có.

"Anh Cận, anh còn giấu bảo vật gì mà tôi không biết không?"

Cận Trọng Sơn nhìn anh, "Tối nấu bát bún ốc nhé?

"Tư Dã cầm bát không ngừng lui trên giường đá. Sau lưng có chăn mới dừng lại. Anh thật sự không thể ăn được bún ốc. Cận Trọng Sơn cười nhạt,"Lừa cậu đấy."

Nụ cười này đọng lại trong lòng Tư Dã, nó thật mờ nhạt, khóe môi hơi cong lên nhưng anh hết thuốc chữa cảm thấy nó quyến rũ.

Duyên dáng lạ thường.

Dựa vào đệm chăn, cột sống bị một vật cứng đè lên.

Tư Dã lúc này mới nhớ tới, ban đêm Cận Trọng Sơn đã nhét điện thoại di động vào cho anh.

Trước kia tay anh không rời điện thoại, cho dù là nửa năm nay, anh còn để nó mở 24/24 giờ, rung một chút là anh lại liếc nhìn.

Nhưng từ nửa đêm đến giờ, anh không cầm điện thoại, cũng không thấy khó chịu.

Ăn xong mỳ chua cay, Tư Dã khăng khăng đòi rửa bát.

Nước trong thôn rất lạnh, sau khi rửa hai bát và một nồi, tay anh tê cóng vì lạnh.

Nhưng hai tay này lại lấy điện thoại ra, bấm vào ảnh đại diện của Nhiếp Vân Thanh, xóa rồi kéo vào danh sách đen, không chút do dự hay run rẩy.

Cận Trọng Sơn cầm một túi sữa cừu đi vào, ném lên trên giường đá.

Tư Dã vừa ăn vừa hỏi: "Anh Cận, hôm nay chúng ta đi đâu?

"Cận Trọng Sơn quét dọn nhà cửa," Cậu nói mà, đi theo hành trình của cậu.

"Tư Dã không để ý tới hành trình của mình từ lâu rồi. Cao nguyên Pamir này khắp nơi đều là phong cảnh, cho dù không đi đâu, chỉ cần ở với anh Cận trong thôn thôi, anh cũng vui lòng."Tôi đi đâu cũng được, xem anh muốn đi đâu."

Cận Trọng Sơn cầm cây lau nhà, đứng thẳng lưng, tầm mắt đảo qua, " Cậu lên kế hoạch đi."

"Vì sao?"

"Cậu là khách, cậu trả tiền."

"......"

Tư Dã suýt nữa bị sặc sữa cừu.

Sao tự nhiên Cận Trọng Sơn lại nghiêm túc nói chuyện tiền nong với anh?

Hậu duệ của đại bàng quan tâm đến tiền vậy sao?

Không quan tâm tiền bạc, dẫn anh đi chơi, giảng triết lý cho anh, tận trách hơn cả những người cho thuê xe bình thường.

Hơn nữa lúc đến thôn cầu hôn, thoạt nhìn có vẻ như hắn làm việc của mình, nhưng thật ra là do anh muốn đến trấn Ngoã Kháp Hương xem đường cổ Panlong.

Trong lòng Tư Dã không bình tĩnh.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!