Ngày 26 tháng 6
Thời tiết: Âm u
Tâm trạng: Bình thường thôi
(Bản chỉnh sửa mới năm XXXX)
Mẹ tớ – người suốt ngày ở nhà xem show hẹn hò rồi chơi game, với bố tớ – người họp hành bù đầu bù cổ đến quên cả mặt trời, đã chiến tranh lạnh gần 40 ngày rồi đó.
Mẹ còn không cho tớ gọi mẹ là "mẹ" nữa, bắt gọi lại là "dì nhỏ".
Thế thì tớ chỉ có thể gọi bố là "chú" thôi chứ sao, chứ không thì gia đình ba người nhà tớ nghe xong là rối luôn.
Mẹ là người ngoài miệng nói một đằng nhưng trong lòng nghĩ một nẻo.
Tuần trước lúc bố đưa tớ đến khách sạn ở mấy hôm, về nhà là mẹ hỏi tớ cả nửa tiếng đồng hồ: Nào là bố có mệt không, bố ăn gì, bố nói gì với tớ, tâm trạng bố dạo này ra sao... hỏi tới mức như điều tra hình sự.
Bố dạo này nhìn có vẻ rất "thâm trầm", chỉ khi nói chuyện với tớ thì mới cười thôi.
Ban ngày bố dẫn tớ đi bơi, buổi tối chơi lego với tớ, tớ phát hiện bố ăn rất ít, toàn ăn phần còn thừa trong phần cơm trẻ em của tớ.
Bố hay lấy điện thoại ra xem, dù chẳng thấy gì mới, nhưng vẫn cứ nhíu mày.
Tớ không biết giữa hai người xảy ra chuyện gì, nghĩ hoài không ra nên nhắn tin cho cô út (là cô Tử Đồng).
Cô út bảo, trên đời này không có cặp vợ chồng nào hợp nhau hơn bố mẹ tớ, mấy vụ giận hờn vu vơ này gọi là "vợ chồng tình thú".
Tình thú là gì tớ chưa hiểu rõ...
Tớ nghĩ chắc giống lúc tớ ở Seattle, hay cãi nhau giả vờ với Romeo rồi lại làm lành.
Romeo chỉ cãi nhau với mình tớ thôi, mẹ cũng chỉ hay chọc bố thôi.
Thật ra tớ cũng thấy bố mẹ rất yêu nhau.
Chỉ cần bố ở nhà, ngoài thời gian chơi với tớ thì thời gian còn lại toàn bám lấy mẹ, còn mẹ tuy nhìn ngoài lạnh lùng, nhưng hay tranh thủ lúc tớ không để ý mà thân mật với bố.
Tớ nhớ hồi nhỏ, lúc ru tớ ngủ, nhiều khi mẹ còn sốt ruột hơn bố nữa.
Tớ ngủ rồi thì là thời gian trăng mật của hai người.
Từ khi tớ bốn tuổi là tớ đã ngủ riêng một phòng rồi.
Tớ quyết định qua nhà ngoại ở mấy hôm, để dành chút không gian riêng cho bố mẹ, để họ "dán lại" mối quan hệ một cách tình cảm và bền chắc hơn.
Ngày 28 tháng 6
Thời tiết: Mưa nhỏ rồi tạnh
Tâm trạng: Rất lẫn lộn
(Bản chỉnh sửa mới năm XXXX)
Chiều tối, mẹ kể cho tớ nghe chuyện hồi xưa của bố mẹ.
Tớ nghe mà vừa cảm động vừa thấy nghèn nghẹn, còn nhớ ra một chút xíu chuyện hồi bé nữa.
Cả hai cặp bố mẹ của tớ đều là những người trẻ tuyệt vời nhất trên đời.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!