Chương 31: Hoàn chính văn

Trác Nhĩ ra ngoài bàn công việc, trong quán cà phê có một nhóm bạn trẻ đang cười nghiêng ngả vì video họ làm.

Đại Lê: (gửi meme chó ngốc cưỡi ván trượt)

CC: (Ultraman giơ ngón cái)

A Cửu: Chị gái ơi về lẹ đi, hàng xóm lại gây chuyện rồi!

Trác Nhĩ cầm hợp đồng quay về studio, thì thấy anh trai xăm mình bên nhà đang ôm một tô mì cay Hàn Quốc ngồi chễm chệ trên đạo cụ quay của họ, ăn lấy ăn để.

Đó chính là món ăn CC thích gọi nhất trong quán Hàn đối diện.

"Chuyện gì đây?" Trác Nhĩ hỏi.

A Cửu: "Ảnh nói tụi mình quay phim ồn ào quá. Ờ, giờ đang ăn phần thứ hai rồi, cái nồi gà cay của em cũng bị ảnh ăn sạch rồi."

"Dạ dày cũng khá đấy."

"Em thấy anh ta là ngửi thấy mùi đồ ăn ngon nên qua ké thôi."

Trác Nhĩ mua bốn ly trà sữa, lấy phần của mình đặt trước mặt ông anh xăm trổ: "Uống chút đi, mì đó mặn lắm."

"Cô là ai?"

"Người làm tạp vụ."

Anh trai xăm trổ liếc cô với ánh mắt khinh khỉnh.

"Anh biết diễn không?"

"Không biết."

"Nhưng tôi thấy anh hài phết đó."

"Cô mới hài ấy."

"Thử đi mà, giúp tụi tôi đóng vai quần chúng. Tụi tôi ngày nào cũng gọi đồ ăn, mai anh lại đến ăn tiếp nhé."

"..."

Trước giờ bọn họ đánh vào nhóm tuổi mới lớn mê mẩn phong cách trẻ trâu, nên tệp khán giả khá hẹp. Đại Lê từ lâu đã muốn làm đề tài mới, và nhờ một câu nói của Trác Nhĩ, cả nhóm nảy ra ý tưởng: sự giao thoa giữa cư dân ở các khu nhà thương mại. Nếu làm tốt, hoàn toàn có thể cắm product placement tự nhiên cho các thương hiệu đồ ăn, đồ vặt, đồ gia dụng, thậm chí mỹ phẩm và thú cưng.

Thật ra Trác Nhĩ đã để mắt đến ông anh xăm trổ này từ lâu rồi.

Xăm hình hổ báo nhất, sống kiểu trạch nam nhất.

Đi ngoài hành lang nhỏ nhẹ chửi đồ ăn dở, nói chuyện với cô lao công cực kỳ lễ phép.

Sợ chó, thích mèo, cô độc mà tự do.

Sự tương phản ấy rất có cảm giác "viral".

Anh xăm trổ thừa nhận, đồ ăn nhóm họ gọi về ngon hơn đồ anh ấy tự gọi.

"Được, vậy tụi mình làm một đề tài 'gọi đồ ăn' đi."

Chất liệu đến từ đời sống thật, càng nhỏ càng dễ cho thấy góc nhìn của một team. Những năm qua Trác Nhĩ tích luỹ đủ đầy từ học hành, từ đời sống, nay cuối cùng cũng tìm được chỗ để bung ra.

Đại Lê có đầu óc, CC có thẩm mỹ, A Cửu diễn cực duyên, Trác Nhĩ là cửa sổ mở ra thế giới: có thể lên idea, đối ngoại, thương lượng, quản lý.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!