Chương 27: (Vô Đề)

Trác Hồng hẹn nhiếp ảnh gia và chuyên gia trang điểm cho Quýt, định nhân dịp lễ tốt nghiệp của bé sẽ trang điểm thật xinh đẹp, chụp một bộ ảnh kỷ niệm đàng hoàng. Tối hôm trước, Lâm Khác dẫn Quýt đi thử makeup.

"Còn mẹ nó đâu?" Trác Hồng hỏi Quýt.

Lâm Khác đáp, mai Trác Nhĩ có buổi phỏng vấn, đang ở nhà chuẩn bị.

Trác Hồng tặc lưỡi: "Hồi đó nói rõ ràng nha, mẫu giáo do nó lo, tiểu học tới lượt mẹ lo, nó coi bộ biết chọn đúng lúc mà về đích ha."

Lúc ba người mới về nước, Trác Hồng đang tất bật làm buôn bán online ở tỉnh ngoài, bên cạnh còn kè kè cậu bồ trẻ thua bà mấy tuổi. Khi đó Lâm Khác khởi nghiệp chưa đâu vào đâu, Trác Hồng sợ Trác Nhĩ túng tiền, không muốn bỏ lỡ cơ hội kiếm tiền nên đề xuất cứ để Trác Nhĩ lo cho Quýt thời gian đầu, giúp bé quen với việc quay lại sống ở Trung Quốc và làm quen môi trường học mới.

Trác Hồng tính, đợi Quýt vào lớp Một, buổi trưa phải về nhà ăn cơm, lúc đó sinh hoạt mới thực sự phức tạp, đến lúc đó bà sẽ chính thức tiếp quản.

Thật ra cả Trác Nhĩ lẫn Lâm Khác đều chưa từng xem Trác Hồng là lực lượng chủ chốt trong công cuộc nuôi con. Cái cam kết này là do bà tự nói miết mà thành.

"Quýt, ngoại định đăng ký cho con vài lớp hè, để con đi học với cô út, chịu không nè?"

"Võ thuật, taekwondo cũng được, lego hay vẽ tranh cũng ok hết."

"Hay mình học mấy cái có ích cho lên lớp Một, nha?"

Quýt đảo tròng mắt một vòng, liếc nhìn Lâm Khác. Lâm Khác liền tiếp lời: "Sau này bắt đầu có bài tập hè rồi, hè này cứ để con bé chơi đi đã. Hơn nữa lớp bơi của con bé vẫn chưa học xong mà."

"Con nhà người ta học lớp lớn học kỳ trước đã bắt đầu học trước chương trình tiểu học rồi đó......"

Lâm Khác nghĩ, may mà tối nay người đi cùng là mình. Nếu là Trác Nhĩ, thể nào cũng cãi nhau với chị Hồng một trận nữa cho xem.....

Trác Nhĩ ngồi xem tài liệu lâu quá, mí mắt giật liên tục. Có một đơn hàng giao đến, cô ra trạm lấy hàng, coi như tranh thủ ra ngoài hít thở tí.

"Chủ hộ căn 1705, tòa 6, đơn nguyên 2 là cô đúng không?"

Đột nhiên có người gọi đích danh địa chỉ nhà, Trác Nhĩ giật mình quay đầu lại, là một gã răng vàng trông rất quen. Cô lập tức nhớ tới hình ảnh trong camera, cảnh giác lùi lại một bước: "Anh định làm gì?"

"Nhìn cái mặt nhát gan chưa kìa, sợ còn thích lo chuyện bao đồng."

Cô sợ? Trác Nhĩ lập tức đứng thẳng lưng: "Anh gì ơi, nói chuyện lý lẽ tí được không, cái biển cấm hút thuốc tôi dán bị anh xé mất, xé rồi anh còn hút tiếp ngay trong thang máy......"

"Tôi hút thuốc thì ảnh hưởng gì cô? Cả tòa nhà đầy trẻ con, chỉ nhà cô là quý báu không ngửi nổi mùi thuốc à? Cô dán đồ lung tung cũng là vi phạm quy định rồi còn gì? Mà dán thì dán, cô đăng ảnh tôi trong nhóm cư dân làm gì? Muốn cả khu kéo nhau chửi tôi hả?"

"Ai đăng ảnh anh? Tôi chỉ coi camera vài lần thôi, căn bản không biết anh trông thế nào. Biết đâu người ta cũng thấy anh quá đáng nên mới đăng ảnh anh lên đó."

"Con mẹ nó, tôi thấy cô chắc chồng không ở nhà nên rảnh quá......" Gã răng vàng vừa nói vừa giơ tay tát Trác Nhĩ một cái.

Vài bà cô đang đi dạo gần đó thấy vậy liền chạy tới can ngăn: "Láng giềng với nhau cả mà, có gì nói nhẹ nhàng thôi."

"Nè, đánh tôi nè, có bản lĩnh thì cứ đánh đi." Trác Nhĩ không hề sợ hãi.

"Ôi con gái ơi, bớt lời chút đi."

"Đánh đi, chẳng phải anh đã dọa tôi rồi sao, hôm nay gặp được rồi, đừng có nhát."

Lúc này hai chú bảo vệ chạy tới kịp thời, giữ chặt tình hình trước khi gã răng vàng kịp nổi điên: "Đừng nóng, đừng nóng, có gì cứ để quản lý tòa nhà giải quyết."

Mấy người được mời lên văn phòng ban quản lý, anh quản lý tòa nhà bị gọi lên tăng ca bất đắc dĩ, bắt đầu cố gắng làm người ở giữa.

"Anh xem, bức ảnh đó cũng không phải cô Trác đăng lên nhóm. Avatar WeChat của cô ấy là hình người tuyết mà......"

Quản lý đề nghị gã răng vàng xin lỗi Trác Nhĩ, cam kết sau này không hút thuốc trong thang máy hay trước cửa thang máy nữa. Trác Nhĩ cũng hứa sẽ không dán biển lung tung, coi như đôi bên bỏ qua.

Trác Nhĩ không chịu, nói: "Anh ta đánh tôi rồi, chuyện này chỉ cần xin lỗi là xong chắc?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!