*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Truyện không đề cập đến A – O bình quyền, vai chính chỉ vì chính bản thân anh ta.
——————
Đêm đen kết thúc trong cuộc giằng co, ban ngày vẫn phải tỉnh táo tinh thần.
Tôi tham dự một bữa tiệc trưa.
Chu Phù từ bé đã như một con búp bê Tây Dương được người lớn đưa đi triển lãm khắp nơi. Còn tôi phải đến năm 14 tuổi mới có vé vào cửa.
Vì em trai tôi rụt rè, nhút nhát, biết chiều lòng người, những đứa trẻ ngoan ngoãn như vậy rất dễ khống chế.
Mà tôi thì "quá chủ kiến và không ổn định".
Khi bước vào vòng xã giao, bố dạy tôi không nên lãng phí bất kỳ buổi giao lưu nào. Phải có mục đích khi đi, đạt được mục đích khi về.
Mục tiêu lần này là Phó Ưng Bạch.
Phó Ưng Bạch trước đây là một cố vấn trong nội các của Tổng thống, tháng sau sẽ nhận chức Thống đốc tiểu bang H. Vốn dĩ anh ta chỉ có thể nhắm tới các tiểu bang nhỏ và nghèo hơn, nhưng nhờ tôi vận động mối quan hệ và đảm bảo sự ủng hộ, anh ta mới có thể tự do tranh cử vào tiểu bang đông dân nhất.
Điều này nhờ vào mối quan hệ của nhà mẹ.
Mẹ tôi xuất thân từ một gia đình chính trị lâu đời, ông ngoại tôi là cựu Chánh án Toà án tối cao, cậu tôi là Thượng nghị sĩ.
Phó Ưng Bạch hơn tôi 10 tuổi, không có nền tảng vững chắc, ở tuổi này đã trở thành Thống đốc quả là rất trẻ trung và tài năng. Nhưng nếu ước vọng của anh ta chỉ dừng lại ở việc làm thống đốc, tôi cũng sẽ không tốn công tốn sức giúp anh ta nhiều như vậy.
Ai sẽ ngồi lên chiếc ghế tổng thống, nhà họ Hàn, bố tôi đều có suy tính riêng, và tôi cũng có ứng viên của riêng mình.
Đợt tranh cử này thì không kịp, ngay cả nếu kịp cũng không có cơ hội thắng.
Năm ngoái, tiểu bang H xảy ra một vụ án chấn động cả nước. Một Omega thường xuyên bị giam lỏng và bạo lực gia đình, sau khi ly hôn đã bị chồng cũ rượt đuổi nhiều tháng, cuối cùng bị hành hạ đến chết.
Đây không phải là trường hợp độc nhất, mọi người đều biết, chỉ là lựa chọn giả vờ không hay biết.
Trước đây tôi có rất nhiều hiểu lầm về Omega. Trước khi bước chân ra xã hội, tôi tưởng rằng tất cả Omega đều được che chở và cưng chiều giống như Chu Phù. Sau này tôi mới biết, không phải Omega nào cũng đủ can đảm từ chối sự thô bạo và vô lễ của Alpha hoặc tự tin đá văng bọn chúng. Ở trường, Chu Phù từng bị một Alpha quấy rối, nhưng chỉ cần tố cáo về nhà là tên Alpha đó lập tức "bốc hơi khỏi thế gian".
Chu Phù có chỗ dựa vững chắc, nhưng đa số người lại không may mắn như vậy.
Vụ án này xảy ra không lâu, Tổng thống đã lợi dụng công việc để quấy rối t*nh d*c nhiều Omega. Vụ bê bối ông ta bí mật nuôi một số nô lệ t*nh d*c bị phanh phui, bóc trần lớp voan mỏng manh che giấu mối quan hệ giữa hai quần thể.
Omega đột nhiên nổi dậy, tổ chức nhiều cuộc biểu tình, rất nhiều vụ việc lên đến cấp hình sự. Mặc dù dân số Omega chiếm tỷ lệ nhỏ, nhưng cộng lại số lượng cũng không hề nhỏ, đủ để thêm một mớ rối ren cho xã hội vốn đang lâm vào khủng hoảng kinh tế.
Phó Ưng Bạch có chút đức tính của "Đức Cha", thân làm Alpha, nóng đầu lên lại muốn lên tiếng ủng hộ cho Omega.
Tôi ngăn anh ta lại: "Anh định làm gì? Có lợi ích gì không?"
"Lợi ích gì?" Anh ta u mê không tỉnh, lý lẽ hùng hồn: "Tôi chỉ cảm thấy quá bất công!"
"Bất công?" Tôi cười nhạo: "Một Alpha như anh mà nói ra hai từ này, anh không thấy xấu hổ à?"
Anh ta thật sự đỏ mặt, có chút hối hận.
Chúng tôi đang ở trong văn phòng của tôi. Tôi nhìn chằm chằm anh ta qua bàn làm việc, cảm thấy thật nực cười. Ngay lúc này, một tên Alpha lại nhảy ra hăng hái kêu gọi, Omega chưa chắc đã tin, Alpha khác thì ấn tượng xấu, cuối cùng chỉ khiến phe này phe nọ đều bực bội. Có lợi ích gì chứ?
Hơn nữa, dù có lớn tiếng nói về chính nghĩa, nhưng với những ưu thế mà một Alpha dễ dàng có được, liệu anh ta có thể thực sự hy sinh hết? Khi một Omega thực sự đứng ra tranh cử, e rằng anh ta sẽ hối hận hơn bất kỳ ai. Người không cùng một nhà, mãi mãi không có tiếng nói chung.
Đổi lại là tôi, nếu thế giới này do Beta toàn quyền điều khiển thì đâu ra mấy chuyện vớ vẩn như vậy.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!