*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Em/cậu còn giấu thêm người nữa?!" Tôi bị giày vò đến sống dở chết dở, lại còn bị tra hỏi.
Tôi cũng hoàn toàn mù tịt, mà nghĩ, ắt hẳn người trong tủ quần áo đã lẻn vào khi Thôi Diễm ra ngoài mua kem, lúc tôi vẫn còn say ngủ.
Mặc kệ người đó là ai, tôi quyết định nhân cơ hội này trêu chọc bọn họ một chút.
"Đúng vậy." Tôi nhổ ngón tay ướt đẫm ra khỏi miệng, nói với Hàn Đa Khôi: "Bố anh ở trong đó đấy."
Hàn Đa Khôi kinh hãi: "Cái gì, cái… gì? Em lặp lại lần nữa?" Hắn run rẩy, b*n r* sau lưng tôi.
Không chỉ hắn bị lừa, trong cái tình cảnh kỳ quặc này, Thôi Diễm cũng tin vào câu nói hoang đường đó. Hàn Đa Khôi thì hoảng sợ, còn hắn thì nổi trận lôi đình.
d**ng v*t thô bạo r*t r* kh** c* th*, bắn đầy lên chân tôi, hắn tr*n tr**ng phía dưới, lục tung tủ tìm súng.
"Chu Tương à Chu Tương, ngay cả một ông già mà cậu cũng muốn sao, hả? Hôm nay tôi sẽ bắn chết cặp bố con này trước, rồi cho cậu tàn phế luôn!"
"Cậu dám!" Hàn Đa Khôi lao người chắn trước tủ quần áo: "Cậu dám thì tôi sẽ bắn chết cặp gian phu dâm phu các người trước, rồi bắn chết luôn cả thằng con hoang của các người!"
Tôi hơi nhức đầu, hay là cứ bắn chết hết đi.
Hôm nay Thôi Diễm làm quá hăng, trước khi rút ra đã bắn vào trong tôi mấy lần, khiến tôi rùng mình liên tục. Lỗ hậu bị làm cho mở toang, co giật phun ra chất nhờn, tôi cũng chẳng màng đến bẩn thỉu nữa, cắn răng bò đến đầu giường, kéo chăn lên, xoa bụng đang đau nhói xem bọn họ gây lộn.
Thôi Diễm tìm thấy súng, tay cầm một khẩu, g*** h** ch*n cũng lủng lẳng một "khẩu", từng bước áp sát cặp "bố con" kia: "Lão chết bầm, lăn ra đây!"
Hàn Đa Khôi vội mở hé cửa tủ trước khi hắn bóp cò: "Bố,…" có vẻ hắn cũng không biết nói gì, "ra đây đi…"
Một người giơ tay đầu hàng thò đầu ra từ bên trong.
Là Chu Phù.
Chu Phù bị cú nâng hạng bất ngờ này làm cho bối rối, mờ mịt chào hỏi Hàn Đa Khôi: "Con… con trai?"
Tôi không nhịn được cười ngặt nghẽo.
Bầu không khí quái dị đến cực điểm, còn quái dị hơn cả lúc ba người cùng l*m t*nh. Tiếng cười của tôi, tiếng khóc của đứa trẻ, cùng với ba người còn lại đứng như trời trồng.
Thôi Diễm hắng giọng trước: "Cậu đến đây từ khi nào vậy?"
Chu Phù bò ra khỏi tủ quần áo, ngồi sát bên tôi, trước tiên kéo chặt cái chăn trên người tôi, rồi thành thạo bế đứa trẻ lên, vỗ về dỗ dành.
Đối diện hai Alpha, nó lạnh mặt: "Hai người mặc quần áo vào đi đã."
Nó đã giấu tôi đi nước ngoài, nhân lúc Thôi Diễm ra ngoài, tôi thì đang ngủ trưa chui vào tủ quần áo, định tạo bất ngờ cho tôi.
Ai ngờ anh trai nó ngủ say như chết.
Những chuyện xảy ra sau đó thì "quá ư là trừu tượng", vượt xa khả năng ứng phó của nó, điều duy nhất nó có thể làm là ở lì trong đó, tưởng tượng mình là một chiếc áo sơ mi hoa.
"Trong này thơm quá." Giải thích xong, nó lại hắt hơi một cái.
Ba người còn lại nghe xong nhìn nhau ngơ ngác, nói đến trừu tượng, ai trừu tượng bằng nó đã "come out" theo đúng nghĩa đen chứ.
Come out
Gốc là "
" nghĩa là ngoại tình hoặc come out. Có cụm từ "come out of the closet" là công khai xu hướng tính dục, còn Chu Phù thì là "ra tủ" theo đúng nghĩa đen.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!