Mỗi lần ta nghịch ngợm không chịu ngủ, ma ma đều lấy tên hắn ra dọa ta:
"Tiểu thư nếu không ngủ, Tạ Trường Phong kia sẽ đến đó!"
Hiện giờ, vị Tạ Trường Phong nổi tiếng tàn nhẫn độc ác, dùng hình phạt tàn độc này lại đang ở ngay trước mắt ta.
A Ninh ta ơi, c.h.ế. t chắc rồi! ! !
Thấy vẻ mặt của ta, Tạ Trường Phong nhướng mày, bỗng nghiêng người về phía trước:
"Cô nương sợ bổn đốc sao?"
Có lẽ vì gương mặt hắn quá đẹp, mùi hương trên người lại giống hệt mẫu thân ta.
Nhìn gương mặt tuyệt mỹ đó, ta bỗng nhất thời quên mất sợ hãi.
Ma ma lừa người.
Hửm?
Ta đưa tay sờ sờ mặt hắn.
"Mu ma nói, Tạ Trường Phong là ác quỷ mặt xanh nanh vàng, thích ăn thịt nữ tử và trẻ con non mềm. Ca ca ngươi đẹp như vậy, chắc không ăn thịt người đâu nhỉ?"
Ngay lập tức, Tạ Trường Phong nắm lấy tay ta đang nghịch ngợm, cúi đầu cắn mạnh một phát vào cổ tay ta.
Ăn!
Ta: Á á á á! ! !
3
Tạ Trường Phong quả nhiên như lời đồn bên ngoài, là yêu quái đáng sợ ăn thịt người.
Hắn cắn một phát vào cổ tay ta, thậm chí để lại hai hàng dấu răng ngay ngắn, chỗ răng nanh có hai vết lõm sâu, đều chảy m.á. u rồi!
Ta kêu thét lên một tiếng rồi khóc.
Chỉ thấy Tạ Trường Phong buông ta ra, tự mình ngồi chỉnh ống tay áo, có vẻ đắc ý l.i.ế. m liếm răng nanh dính máu.
"Bổn đốc ghét nhất kẻ nói bổn đốc đẹp, càng ghét kẻ chạm vào mặt bổn đốc."
Ta nắm cổ tay bị cắn rách, khóc lớn:
"Vậy... vậy ngươi có thể nói với ta mà! Sao lại cắn ta chứ! A Hoàng nhà... nhà ta cũng không như ngươi."
Tạ Trường Phong nheo mắt, mắt phượng trầm xuống:
"Ngươi so sánh bổn đốc với chó?"
Ta:
"A Hoàng là con rùa ta nuôi."
Tạ Trường Phong nổi giận:
"Sao rùa lại đặt tên chó? Khoan đã, ngươi so sánh bổn đốc với rùa! ! !"
Ta sợ hắn lại cắn mình, vội vàng xin lỗi:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!