Chương 1: Phần 1

1

Ta tên Tống An Ninh, là đích nữ của Tướng phủ, vốn là vị hôn thê thanh mai trúc mã của Thái tử Tạ Quân Hoài. Cũng vào năm tám tuổi, ta đã thay Thái tử đỡ một kiếm. Thanh kiếm đó có tẩm độc, gây tổn hại đến tâm trí. Vết thương của ta tuy lành nhưng tâm trí lại mãi dừng lại ở năm tám tuổi đó.

Lúc ấy Tạ Quân Hoài khóc rất xấu xí, vừa nước mắt vừa nước mũi ôm lấy ta:

"An Ninh, cô tuyệt đối không phụ ngươi! Đợi ngươi mười lăm tuổi, cô sẽ cưới ngươi làm Thái tử phi!"

Lúc đó ta không biết việc trở thành kẻ ngốc sẽ có ảnh hưởng gì. Chỉ thấy cha vốn nghiêm khắc bỗng đối xử rất tốt với ta, Thái tử ca ca cũng ngày ngày đến bầu bạn, mang đồ ngon cho ta. Nhưng mẫu thân của ta có vẻ rất đau lòng, suốt đêm ôm ta, cứ khóc mãi khóc mãi.

Ta vùi đầu vào lòng mẫu thân an ủi:

"Mẫu thân, Ninh Nhi không sao! Người xem, Ninh Nhi vẫn tốt, còn... còn có thể hát cho mẫu thân nghe!"

Nhưng mẫu thân vẫn không ngừng rơi lệ:

"Ninh Nhi đáng thương của ta sau này phải làm sao đây."

Lúc đó, ta ngây thơ trả lời:

"Thái tử ca ca nói, sau này sẽ cưới con làm Thái tử phi! Làm Thái tử phi có nhiều đồ ăn ngon, còn có nhiều xiêm y đẹp!"

Mẫu thân nghe ta nói vậy, càng đau lòng hơn.

Sau đó, Thái tử luôn đối xử rất tốt với ta, bất kể nóng lạnh đều dành thời gian đến thăm ta. Mỗi món quà tặng ta cũng rất dụng tâm.

Mọi người đều nói, Thái tử điện hạ là người biết ơn đền đáp, vị hôn thê đã thành kẻ ngốc mà vẫn không rời không bỏ. Nhưng mới qua một năm, hắn ta bắt đầu bận rộn.

Bài vở Thái phó giao phải làm, Hoàng thượng phải kiểm tra việc học, còn phải học cách lên triều tham chính... Tóm lại là không có thời gian bầu bạn với ta.

Ban đầu, mười ngày nửa tháng ta còn được gặp hắn ta một lần, sau đó là vài tháng. Về sau, chỉ khi trong cung tổ chức yến tiệc, ta mới có thể xa xa nhìn thấy hắn ta.

Ta lại không thể vào cung tìm hắn ta, chỉ có thể ngày ngày ngóng trông.

Sau đó, mẫu thân ta bệnh qua đời, không còn ai có thể dẫn ta vào cung dự tiệc nữa.

Bên cạnh chỉ có ma ma an ủi:

"Đợi tiểu thư thành Thái tử phi, có thể ở bên cạnh Thái tử, ngày ngày gặp Thái tử rồi."

Ta có chút buồn bực, bẻ ngón tay đếm:

"Thái tử ca ca nói, đợi ta mười lăm tuổi sẽ cưới ta. Ma ma, ta còn bao lâu nữa mới mười lăm tuổi?"

Ma ma có vẻ khó xử nhìn ta: Còn... còn ba ngày!

Ngày hôm đó ta bỗng rất muốn hỏi hắn ta, ba ngày nữa có phải là hôn kỳ của bọn ta không?

Có phải hắn ta sẽ cưới ta làm Thái tử phi, để ta mãi mãi ở bên hắn ta không?

Nhưng ta đi hỏi cha, cha nhìn ta đầy khó xử:

"Ninh Nhi, con nghe lời, đừng làm loạn."

Bên cạnh, di nương Liễu thị khẽ nói:

"Tướng gia, hay là nói cho tiểu thư biết, Hoàng hậu nương nương muốn chọn Uyển Ninh tiểu thư nhà Lâm Tướng quân làm Thái tử phi cho Thái tử điện hạ..."

📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!