Ngày hôm sau.
Buổi sáng bảy giờ hơn.
Đổng Học Bân từ nhà Ngu Mỹ Hà đi ra, trước khi đi còn nhiều lần căn dặn chị Ngu,
"Nhà ở chị phải mau chóng mua nha, mua tốt một chút, tiền không đủ cứ nói với tôi, còn có Thiến Thiến bên kia, sau này có chuyện gì thì gọi điện thoại cho tôi, hai ta là quan hệ này, chị còn cần phải khách khí với tôi hả?"
Ngu Mỹ Hà ôn nhu ừ một tiếng.
Đổng Học Bân lúc này mới lái xe đi, thẳng đến sân bay, đêm qua Tạ Tuệ Lan gọi điện thoại cho mình, bảo mình trước tám giờ sáng đi sân bay đón cô ấy, cô ấy trở về ngày hôm nay.
Xe đang chạy, Tạ Hạo đột nhiên gọi điện thoại tới.
"Anh rể anh rể, anh ở đâu vậy?" Tạ Hạo gào to.
Đổng Học Bân mở loa ngoài điện thoại nói:
"Anh đang lái xe, đi sân bay đón chị của em."
Tạ Hạo ai da một tiếng,
"Anh không cần đi, em đi là được, em đi."
Đổng Học Bân cười nói:
"Em đi để làm gì? Tiểu Nhiên chỗ đó đang cần người hỗ trợ, tiệc đính hôn cũng lập tức bắt đầu, mười giờ vào bàn, em ở tiệm cơm hỗ trợ đi."
Tạ Hạo mặc kệ,
"Bọn họ chỗ đó nhiều người, có người hỗ trợ, không có em cũng không sao cả, hơn nữa, chuyện gì cũng không quan trọng bằng chuyện đi đón chị của em, biết anh hiện tại bận, anh nhanh chóng nghỉ ngơi đi, thể lực sống đều giao cho em là được rồi."
Đổng Học Bân cười nói: "Tên nhóc cậu hôm nay sao tích cực như thế? Được rồi, em nguyện ý đi thì đi đi, anh cũng phải đi, nếu không Tuệ Lan sẽ nói anh, cô ấy còn ôm đứa nhỏ tới, anh nếu không đến cô ấy khẳng định suy nghĩ, vậy hai ta đến sân bay gặp mặt, ai tới trước thì người đó đón, anh đi trễ.
Có thể thật đúng là không kịp.Được được, giao cho em." Tạ Hạo cười cười đáp ứng.....
Tám giờ.
Sân bay thủ đô.
Lúc Đổng Học Bân đến điện thoại của Tạ Hạo cũng đã gọi tới, hỏi Đổng Học Bân ở nơi nào, hình như là đã đón được người, Đổng Học Bân nói vị trí của mình, đợi một hồi, thì thấy Tạ Hạo và Tạ Tuệ Lan từ cách đó không xa đi tới, tiểu Trọng Trọng là Tạ Hạo ôm, tên nhóc này liên tiếp chơi với đứa nhỏ, tiểu Trọng Trọng chớp chớp con mắt nhìn Tạ Hạo.
Cũng không có phản ứng. Tạ Hạo chơi một mình rất vui vẻ.
A, anh rể! Thấy xe của Đổng Học Bân, Tạ Hạo vội ngoắc tay.
Đổng Học Bân xuống xe kêu:
"Lên xe trước đi, bên này không được dừng xe lâu."
Tạ Tuệ Lan kéo cửa lên ghế bên cạnh người lái. Tạ Hạo đem đứa nhỏ cho chị. Còn mình chui vào ghế sau. Vừa lên xe liền bắt đầu than,
"Thật sự là xe tốt, mỗi lần ngồi xe của chị đều cảm giác quá hạnh phúc. Coi chỗ ngồi này, quá thoải mái!"
Đổng Học Bân làm bộ không nghe thấy, Kẹt xe một chút.
Tạ Tuệ Lan cười cười,
"Cũng không trông cậy anh sớm tới, vẫn là em trai của em được hơn."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!