Thứ ba.
Phân cục thành Tây, phòng tổng hợp.
Ngày hôm nay là ngày đầu tiên Đổng Học Bân chính thức đi làm, bàn làm việc của hắn được phân đến góc gần cửa sổ, mặt trời xuyên qua cửa sổ chiếu nắng cả mặt bàn, vừa nóng vừa chói mắt, kéo rèm cửa sổ lại chặn một chút, đối diện Đổng Học Bân là bàn làm việc của Thung Tử, hai người mặt đối diện nhau, ở giữa chỉ có hai cái màn hình máy tính mười bảy inch cùng với một quyển lịch để bàn.
Trong phòng làm việc, ngoại trừ Đổng Học Bân và Thung Tử ra, mấy người khác đều Bận rộn
Cô gái hoạt bát đứng trước cái máy photo Đàm Lệ Mai đang bận chỉnh lý văn kiện, không quay đầu lại nói:
"Quách Thuận Kiệt, tôi hết tay rồi, giúp tôi photo một chút, trong cục cần sử dụng"
Quách Thuận Kiệt khoảng hai mươi tám hai mươi chín tuổi gõ bàn phím lộc cộc:
"Tôi cũng đang bận, cô tìm người khác đi"
Người lớn tuổi nhất trong phòng làm việc lão Nghiêm thì ngồi vẫn như Thái sơn để... xem báo, không có ý giúp đỡ.
Quách Phàn Vỹ tướng mạo xấu xí thì đang cúi đầu viết viết cái gì đó:
"Chờ tôi viết xong, sẽ lập tức đến ngay"
Cuối cùng là người thiếu phụ Thường Quyên đang cầm cái gương nhỏ trang điểm khuôn mặt.
Đổng Học Bân chớp chớp mắt, khép bàn phím lại, lập tức xung phong đi lại:
"Chị Đàm, em đến giúp cho"
Tốt tốt Đàm Lệ Mai đem phần một văn kiện giao cho Đổng Học Bân, chỉ huy: "Biết dùng máy photo không? Xếp cho gọn lại trước, rồi đặt vào đầu kia, đúng, nhấn cái nút đó, tổng cộng có bốn phần, sau đó đóng gọn lại là được, à đúng rồi, cậu vừa gọi là gì?
Chị Đàm? Hì hì, đừng xưng hô như thế, tôi đến trường sớm, cũng vừa mới tốt nghiệp một năm, phỏng chừng còn không lớn bằng cậu và Tôn TrángTôi cũng hỗ trợ
"Thung Tử không có việc làm cũng nhanh đi đến. Đàm Lệ Mai tùy tiện nói:" Được được, các người một in một đóng dấu, làm nhanh lên một chút, lãnh đạo đang chờ đấy
"Lạch cạch lạch cạch, chờ chiếc máy photo cho ra văn kiện, Thung Tử liền xếp gọn lại. Lúc này, ngay khi hai người Đổng Học Bân chuẩn bị tốt văn kiện, thì Quách Phàn Vỹ nãy giờ cúi đầu cùng với Thường Quyên nãy giờ vẽ lông mi đồng loạt đứng lên, hầu như là cùng kêu lên:"Tôi đưa cho
"Dứt lời, hai người liếc nhìn nhau, Thường Quyên cười xinh đẹp, nói:"Tôi đưa đến chổ chính trị cho, cậu đưa cho cục trưởng đi
"Phân văn kiện ra, Quách Phàn Vỹ thì sở soạn lại cổ áo sơ mi của mình, còn Thường Quyên thì cẩn thận đánh phấn, rồi hai người mới đi ra khỏi phòng làm việc. Đổng Học Bân và Thung Tử có chút buồn bực. Còn Đàm Lệ Mai thì tỏ vẻ bất đắc dĩ, bĩu môi với bóng lưng của hai người:"Làm việc thì không thấy tích cực, vừa nghe muốn đi gặp lãnh đạo thì liền tranh nhau cướp lấy, hừ!
"Đổng Học Bân vừa mới đến, không hiểu bên trong có nội tình gì, chỉ nở nụ cười, không nói chen vào. Bỗng nhiên, Quách Thuận Kiệt nói:"Tiểu Đổng, Tiểu Tôn, lại đây
"Hai người Đổng Học Bân đi qua:"Chuyện gì?Các người làm lại cái bảng này, biết làm excel không? Dựa theo công thức mà tôi làm sẵn nãy giờ, nội dung thì cứ trực tiếp lấy trong file word bên cạnh bỏ vào, làm lại cho gọn là được, đừng có làm sai nhé, cái này cần trước buổi trưa, làm xong thì in ra" Trong giọng nói của Quách Thuận Kiệt toát ra vẻ lãnh đạo, ra lệnh tuyệt không hàm hồ, kêu Đổng Học Bân và Thung Tử đi làm việc, còn hắn liền rảnh rỗi, cầm chén trà lên uống, rồi lên mạng lướt qua mấy diễn đàn cá kiểng nước ngọt.
Buổi trưa.
Đổng Học Bân và Thung Tử hoàn thành nhiệm vụ, Quách Thuận Kiệt cầm lấy nhiệt, khẽ gật đầu: Ừ, rất tốt
Đàm Lệ Mai trêu ghẹo:
"Quách lãnh đạo, bây giờ nghỉ trưa, chúng tôi không thể đi ăn?"
Quách Thuận Kiệt cũng không tức giận, cười ha hả nói:
"Tôi mà lãnh đạo cái gì, đừng gọi như thế"
Bên kia Quách Phàn Vỹ nhìn thời gian một chút, bật người thu dọn đồ vào trong cặp:
"Tôi đi bệnh viện thăm chủ nhiệm Chu"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!