Chương 8: (Vô Đề)

Hoàng hôn thành phố Ottawa rất đẹp, khi mùa mưa đến đầy trời xanh mây trắng tuy rằng không biết khi nào thì sẽ bị rào rạt mây đen thay thế. Và người ta nhìn thấy cầu vồng đẹp đến nghẹt thở.

Ánh hào quang chiếu sáng từ trên đỉnh núi xa xa, chiếu rọn cả rừng cây, qua nóc nhà san sát, tuy rằng trước đó vẫn là một bầu trời đen kịt.

Nhưng Phó Hoành lại cảm thấy, cho dù cảnh có đẹp đến mức nào thì cũng không thể bằng cô gái nhỏ trong lòng hắn bây giờ.

Lưng trắng như tuyết, eo mềm mại, da thịt như ngọc, cặp mông xinh đẹp, mỗi đường cong thật mê người. Cặp đùi thon thẳng tắp, sờ lên bóng trơn láng như lụa thượng hạng, không chút tì vết. Trước ngực hai luồng tuyết phong, no tròn mềm mại, theo va từng va chạm của hắn mà run rẩy nảy lên.

Hấp dẫn người ta nhất là cặp mắt to xinh đẹp, mỗi khi hắn chơi ác, đụng đến mức khiến cả người cô nóng chảy thì đôi mắt kia không tự chủ trong suốt ngập nước ai oán nhìn hắn, đôi môi đỏ mọng cắn lại, không một tiếng động cầu xin tha thứ.

Dụ hoặc như vậy, Phó Hoành làm sao có thể bỏ qua cho cô?

Lúc này, hắn ngồi an vị ở trên ghế da sau bàn làm việc, quần áo chỉnh tề, trong lòng là cô đang quay lưng về phía hắn, bị cánh tay đầy sức mạnh ôm lấy, đặt ở đùi hắn, váy áo trên người bị kéo lên lưng, thân hình trắng trẻo gần như trần trụi.

Cái vật đầy lửa nóng kỳ thực đã sớm vùi vào trong hoa huy*t ướt át, hạ thân thân mật dính chặt vào nhau, hắn cứ ở trong như vậy khiến cô vừa trướng vừa chua mỏi, hắn cũng không di động, khuôn mặt đẹp trai chôn ở cổ tinh tế, không nhẹ nhàng mà cắn, một đôi tuyết nhũ no tròn cũng bị bàn tay to nam tính tùy ý nắn bóp chơi đùa.

Hắn vừa mới hung hăng ngậm hai đầu nhũ màu phấn hồng khiến cho màu sắc càng trở nên diễm hồng, còn dính nước bọt sáng bóng mê người.

"Ưm...... Không cần cắn tôi......" Cô ngoảnh đầu cũng không thể trốn được miệng hắn, kêu ra âm thanh dễ nghe: Ưm, đau. Ai bảo cô ngon miệng như vậy, thậm chí còn có thể nói là hợp khẩu vị hắn, làm hắn ăn mãi cũng không no?

Phó Hoành cúi đầu cười, đem váy áo của cô cùng quần áo của hắn cởi hết, từng chiếc, từng chiếc ném xuống đất, thắt lưng của hắn đột nhiên dùng sức xuyên vào.

A! Cô kinh hãi chống hai tay lên bàn, vặn vẹo cái mông cánh hoa để trốn nhưng lại thấy càng giãy dụa càng phí công, cô căng bản không tránh nổi đành buông xuôi.

Bàn tay to nóng bỏng tóm lấy vòng eo mảnh khảnh, cái vật thô nóng dùng sức xâm nhập càng sâu, nơi ân ái bị cọ xát càng thêm lửa nóng. Sau một hồi cô không chịu nổi kêu Ưm, Ưm, A, A ai oán, bị khoái cảm bứt ra khiến nước mắt trong suốt không ngừng từ khóe mắt chảy xuống.

Vách tường mềm mại mà chặt trất bó chặt dục vọng bừng bừng phấn chấn đầy gân xanh mạch và máu đập thình thịch đang đi vào. Mà gặp phải vách tường non nớt khiến hắn khó vào.

"Thả lỏng chút, em thật chặt, tôi không động được."

Hắn ở bên tai cô dỗ nhẹ nhàng, động tác cũng bắt đầu chậm rãi, một chút chút cọ nhẹ, hình như là đảo qua nhụy tâm mảnh mai khiến cho Tinh Thần không tự giác mà mềm nhũn thân mình, thả lỏng cảnh giác.

Thế nhưng hắn lại mạnh mẽ ưỡn lưng một cái, động vừa nhanh lại vừa tà ác.

"A! Không...... A......" Cô liên tục thét chói tai, thân mình mềm mại vô lực, bị người đàn ông hung hăng kịch liệt ra vào, giống như tơ liễu sợi bông lung lay sắp đổ

Thân thể hợp nhau phát ra tiếng vang khắp thư phòng, xuyên vào mấy chục lần sau hắn đột nhiên bứt ra kéo cô xoay lại, vòng đùi ngọc qua lưng hắn, một lần nữa đem cái vật bừng bừng khí thế kia đi vào hoa huy*t. Bàn tay to nắm lấy cái mông của cô liền để nguyên tư thế này ôm lấy cô đi vào phòng ngủ.

Cả người Tinh Thần run run lẩy bẩy, bởi vì sợ ngã xuống, bất đắc dĩ đem cánh tay ôm chặt lấy cổ hắn, chân cũng kẹp chặt người hắn, không khỏi nức nở. Theo từng bước đi, tiếng ma sát ái muội từ nơi riêng tư truyền đến khiến cô càng mẫn cảm đến lại than nhẹ một hồi.

Kích tình theo thư phòng kéo dài đến giường lớn, thân mình xinh đẹp nằm sấp quỳ gối xuống, thân thể rắn chắc trần trụi bèn phủ lên trên, dục vọng thô dài từ phía sau xâm nhập.

Khuôn mặt đẹp trai khẩn trương nhìn thân thể mềm mại nữ tính phía trước, eo nhỏ mông xinh, da thịt bóng loáng, toàn thân mồ hôi đầm đìa, hạ thân động tác càng ác, hô hấp càng thêm gấp gáp, nặng nề.

Loại tư thế này dễ dàng làm cho dục vọng sáp nhập được sâu nhất, khoái cảm mãnh liệt lên cao bao phủ khắp toàn thân hai người.

Dục hỏa tăng vọt làm người đàn ông không ngừng được, không hôn cô gái dưới thân nữa mà mãnh liệt động thắt lưng tinh tráng, không ngừng đi vào, hung hăng va chạm lại va chạm.

Trận cuồng liệt tình ái này quả thực đem Tinh Thần ép buộc chết đi sống lại, trong không khí đều phát ra hơi thở dâm mỹ. Cô mờ mịt bị hắn biến thành vô lực, cuối cùng không chịu nổi mà ngất đi.

Hồi lâu sau đó cô mới tỉnh lại, mơ mơ màng màng mở to mắt, phát hiện chính mình đã bị ôm đi tắm qua, vô cùng nhẹ nhàng khoan khoái nằm ở trên giường.

Hắn đang ở giường mặc áo, thấy cô tỉnh, một mặt cài khuy áo ở tay, một mặt cúi người, bàn tay to vỗ nhẹ mặt cô, cất giọng khàn khàn, thần sắc cũng bớt lạnh lẽo, dùng ý tứ đơn giản nói với cô:

"Nhớ ngoan một chút cho tôi."

Tinh Thần im lặng.

Cô biết, đây không phải tán tỉnh, cũng không phải đơn giản nói về việc nhà, mà là cảnh cáo.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!