Chương 6: Ạm Thời Cách Chức Tự Kiểm Điểm

Một lúc sau, Khâu Minh Sơn rời phòng làm việc lên tỉnh.

Đồng chí thư ký phòng 2 Phạm Hồng Vũ ngồi ở bên trong phòng làm việc, hút thuốc, uống trà, đọc báo.

Ngoại trừ việc này hắn chẳng còn việc gì để làm.

Phạm Hồng Vũ lúc này bỗng nhiên được coi là một quả bom hẹn giờ, tất cả đồng nghiệp trong phòng đều lảng tránh, không ai dám nói với hắn một câu, thậm chí ánh mắt cũng tránh hắn.

Đương nhiên, vị trí bàn làm việc không thể di chuyển nên người ngồi bên cạnh Phạm Hồng Vũ cũng chẳng thể chuyển sang chỗ khác được.

Nhưng lại dùng thái độ kính nhi viễn chi (1), thỉnh thoảng có lén nhìn bạn đồng nghiệp nhưng khi chạm phải ánh mắt của Phạm Hồng Vũ thì lập tức chuyển đi, vội vàng cúi đầu, không muốn đối diện với hắn.

(1): Kính nhi viễn chi: tôn trọng nhưng không thân thiết

Chẳng ai biết chuyện gì đã xảy ra.

Người thực sự biết nội tình chỉ có Khâu Minh Sơn và Thái Dương, hai người này đã đi Hồng Châu, những người còn lại chỉ còn cách đoán mò.

Nhưng mà chắc chắn Phạm Hồng Vũ đang phạm tội.

Bằng không, thì một người có phong độ đại tướng như Phó bí thư Khâu sẽ không vội vã lên tỉnh.

Thế nhưng một hậu sinh như Phạm Hồng Vũ thì có thể gây ra đại họa gì?

Không hiểu!

Tạm thời vẫn chưa có ai nghĩ tới bài viết kia là do hắn sửa.

Chuyện này đúng là không thể tưởng tượng nổi. Người bình thường sẽ không có lá gan này, mà điểm mấu chốt là làm như vậy có gì tốt? Không lợi mà làm chuyện phưu lưu thì đúng là người ngu.

Phạm Hồng Vũ rất buồn chán.

Từ thế kỷ 21 trở lại hơn 20 năm, phương pháp giải trí thiếu thốn, bảo sao cảnh sát Phạm không chịu đựng nổi.

Ngồi yên một lúc, Phạm Hồng Vũ đứng dậy rời khỏi văn phòng.

Phạm Hồng Vũ vừa rời đi thì văn phòng trở nên ầm ĩ.

Thi nhau phỏng đoán!

Đến ngày thứ 3, vấn đề của Phạm Hồng Vũ tổ chức có kết luận — tạm thời cách chức tự kiểm điểm.

Ngày thứ ba, Khâu Minh Sơn cũng từ trên tỉnh về.

Trường phòng thư ký số 2 Thái Dương lập tức triệu kiến Phạm Hồng Vũ, lầm lỳ đọc cho hắn nghe quyết định xử phạt của Địa ủy.

Nhưng mà việc cách chức tự kiểm điểm của Phạm Hồng Vũ khác với bình thường. Bởi vì những người bị cách chức tạm thời đều có thời hạn, yêu cầu làm kiểm điểm giải trình, sau đó tổ chức mới quyết định xem có cho đi làm tiếp hay không.

Việc tạm thời cách chức của Phạm Hồng Vũ lại không giống như vậy.

Không hạn chế thời gian, cũng không bắt làm kiểm điểm, cũng chẳng nói sau khi cách chức sẽ phải tuân thủ những điều gì.

Sau khi Thái Dương tuyên bố xong quyết định liền im lặng, không nhìn Phạm Hồng Vũ cũng chẳng nói một câu thừa, giống như Phạm Hồng Vũ đột nhiên biến thành không khí, trong phòng thư ký số 2 không hề có người này.

Phạm Hồng Vũ cũng không nói gì, cười cười, lập tức xoay người rời đi.

Phạm Hồng Vũ thu thập hành trang, cùng ngày trở về quê ở huyện Vũ Dương.

Bỗng nhiên hắn cảm thấy, nỗi nhớ bố mẹ trở nên da diết hơn bình thường.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!