"Cậu cho rằng tôi còn đang đi học?"
Khâu Minh Sơn lạnh lùng nói.
Hắn thực sự không ngờ, Phạm Hồng Vũ lại có thể trôi chảy nói ra những ý tưởng đó. Ở trong mắt của hắn, Phạm Hồng Vũ chẳng qua chỉ là một đứa trẻ vừa mới tốt nghiệp, hiểu cái gì mà nói?
"Không dám. Thế nhưng Phó Bí thư Khâu, cháu cho rằng dùng biện pháp cực đoan uốn cong thành thẳng là vô cùng nguy hiểm."
Hai hàng lông mày của Khâu Minh Sơn một lần nữa dương lên:
"Cậu nói tôi cực đoan? Tôi uốn cong thành thẳng? Cậu có biết tình hình thực tế của Địa khu Ngạn Hoa thế nào không? Chúng ta là một địa khu nghèo khó, tuổi tác cán bộ lại già cỗi. Tuyệt đại bộ phận cán bộ có tư tưởng xơ cứng, bảo thủ không chịu thay đổi, bài xích đổi mới, bài xích cải cách.
Nếu không thay đổi tình hình này, chúng ta làm sao có thể xây dựng được kinh tế, quần chúng nhân dân làm thế nào để thoát nghèo?
"Phạm Hồng Vũ ngẩng đầu, nhìn thẳng Khâu Minh Sơn, kiên định nói:"Phó Bí thư Khâu, cháu không nghĩ giải phóng tư tưởng là sai, cũng không nói không nên cải cách. Cháu chỉ nói, đồng thời với giải phóng tư tưởng, đẩy nhanh cải cách là phải kiên trì quan điểm của đảng, kiên trì giáo dục tư tưởng đội ngũ cán bộ, phòng ngừa tầng lớp xét lại, phủ định sự thật phát sinh.
Nếu như chúng ta cường điệu giải phóng tư tưởng, đánh vỡ gông cùm xiềng xích, đập nát xoong chảo chum vại cũ kỹ (1), mà không để mắt đến công tác giáo dục và giám sát cán bộ, thì sẽ tạo thành một hướng đi vô cùng cực đoan.
Các đồng chí bên dưới sẽ phỏng đoán tâm tư của lãnh đạo cấp trên, càng làm lại càng trượt xa trên côn đường tự do hóa. Hiện giờ chúng ta đang phải đối mặt với tình cảnh nghèo đói, nếu làm như vậy sẽ đẩy mọi người vào tình cảnh toàn nghèo.
Không xây dựng, giám sát tốt đội ngũ cán bộ, chúng ta có làm ra nhiều của cải cũng không thể thực hiện được lý tưởng.
Đây là hai mặt của vấn đề, thiếu một thứ cũng không được.
"(1): Đây chính là thời kỳ đả phá tư tưởng phong kiến, đập nát đình chùa miếu mạo cổ. Việt Nam ta cũng vậy. Đây không phải là điều Phạm Hồng Vũ"nghĩ ra", hắn chỉ mang những thứ nhìn thấy, nghe thấy và đã ngẫm nghĩ ở thế giới kia nói ra mà thôi.
Ở thế giới kia, do liên tục đề cao vai trò phát triển kinh tế, khiến cho tình hình tư tưởng càng ngày càng nghiêm trọng, tạo nên một xã hội thiếu tính đoàn kết (2).
(2): Xã hội Trung Quốc bây giờ khá là ích kỷ, điển hình là vụ bé gái bị xe ô tô đâm, hàng chục người đi qua mà không ai giúp bé. Để biết thêm chi tiết, vui lòng tra google.
Giàu có, nhưng không có hạnh phúc!
Khâu Minh Sơn ngây ngẩn cả người.
Nếu như hắn đối mặt với một cán bộ trung niên thì sẽ không giật mình thế này.
Thế nhưng Phạm Hồng Vũ thực sự là quá trẻ.
Đứa con thứ 2 của Phạm Vệ Quốc từ lúc nào có tiền đồ như vậy?
Đạo lý này, ngay cả Phạm Vệ Quốc cũng chưa nghĩ ra được.
Vừa nãy, Khâu Minh Sơn cũng có hoài nghi Phạm Vệ Quốc, cho rằng Phạm Hồng Vũ bị sai đi làm việc tà đạo vừa rồi.
Một đứa trẻ thì biết gì thủ đoạn quan trường chứ?
Nhất định có người sau màn điều khiển.
Khâu Minh Sơn muốn tóm được người này!
Khâu Minh Sơn không muốn đấu tranh, hi vọng tất cả đồng chí đều có thể đồng tâm hiệp lực làm tốt công việc, nhưng điều đó không có nghĩa là Khâu Minh Sơn sợ đấu tranh. Nếu như không thể tránh thì Khâu Minh Sơn không sợ đánh một trận.
Chỉ là đối phương hết lần này tới lần khác lợi dụng những người bên cạnh hắn, làm hắn khó nghĩ.
Khi nghi ngờ Phạm Vệ Quốc, Khâu Minh Sơn vô cùng đau lòng.
Bị người thân cận nhất phản bội, đó là loại cảm giác nào?
Lôi Vân Cương đã đem toàn bộ thất vọng và giận dữ chút lên đầu hắn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!