Cố thiếu nữ nhịn rồi lại nhịn, cuối cùng cũng nhịn không nổi nữa.
"Mấy con yêu ma này là lúc sinh ra bị bỏ quên não trong bụng mẹ à?" Cố thiếu nữ cúi đầu nhìn mình, rồi lại nhìn Tư thiếu nữ bên cạnh, cơn tức nghẹn lại trong cổ họng không nuốt trôi được, cậu ta chửi rủa, "Hai thằng đàn ông to xác như chúng ta thì đẻ bằng cái gì? Lấy gì mà đẻ?"
Cậu ta không thể không thừa nhận thủ đoạn của sư tôn hờ quả thật cao minh, ngay cả tu sĩ Nguyên Anh cũng không thể nhìn thấu được lớp ngụy trang con gái của bọn họ.
Nhưng Cố thiếu nữ vẫn luôn cho rằng đây chỉ là một loại huyễn thuật.
Có thể lừa được nhân tu, nhưng chưa chắc đã lừa được yêu ma vốn có ưu thế bẩm sinh về huyễn thuật.
Tư thiếu nữ: "Hừ..."
Ngay cả ba mươi sáu họ ma tộc như hắn còn không nhận ra, vậy mà còn trông chờ vào mấy tên phế vật ngoài kia nhận ra được sao?
"Ngươi hừ cái gì?" Cố thiếu nữ bị chạm đến dây thần kinh nhạy cảm, lập tức liếc mắt hỏi ngược lại, "Ta nói sai chỗ nào?"
Tư thiếu nữ tỏ vẻ đau khổ: "Nếu... ta nói là nếu chúng ta xui xẻo, cái thân thể này thật sự có khả năng sinh con đấy..."
"... Ngươi ngươi ngươi ngươi, ngươi nói cái gì?"
Mặt mày Cố thiếu nữ như bị sét đánh giữa trời quang, ngây người ra.
"Ta nói ——" Tư thiếu nữ tìm một tư thế ngồi thoải mái, hai chân khép lại ngồi nghiêng, "Ta nói là có thể sinh con... thật sự quá tà đạo!"
Cố thiếu nữ: "..."
Vậy ra, cái gọi là nữ tướng căn bản không phải huyễn thuật, mà là biến nam thành nữ?
Một thằng đàn ông to xác như cậu ta, vậy mà lại có khả năng sinh con???
Cố thiếu nữ bị dọa choáng váng, linh hồn như bị rút cạn.
"Ngươi chưa từng dùng thần thức soi nội thể mình sao?"
"Ta đâu phải đồ b**n th**, soi... lỡ nhìn thấy thứ không nên thấy thì sao?"
Cố thiếu nữ hiếm khi có chút ngượng ngùng.
"Thân thể của mình, tại sao lại không thể nhìn?"
Tư thiếu nữ như thể chưa từng quen biết cậu ta.
Cố thiếu nữ xấu hổ quát khẽ: "Nhưng, ta là đàn ông..."
Cho dù là thân thể của mình, nhưng cũng là thân thể "nữ", đàn ông như cậu ta làm sao có thể nhìn?
"... Hừ, ta còn tưởng kinh nghiệm ngươi đầy mình chứ, không ngờ lại là một cái cột buồm nhỏ xíu chưa từng giương cờ..."
Nụ cười của Tư thiếu nữ có chút thâm ý.
Cố thiếu nữ: "..."
Theo lý mà nói, đáng lẽ Cố Trường Tín phải là người đào hoa nhất trong số các nam nữ chính, dù sao trong kịch bản gốc cậu ta cũng là nam chính hậu cung kiểu cũ, tề nhân ngồi hưởng phúc, hồng nhan tri kỷ khắp nơi, đào hoa mà ít thì cũng không ngóc đầu lên nổi.
Vậy mà cậu ta lại rất ngây thơ.
Thời thơ ấu phải vất vả cầu sinh, sau khi vào Lăng Cực Tông giải quyết được vấn đề cơm ăn áo mặc lại bị bắt nạt đủ kiểu, chỉ có thể nghiến răng nghiến lợi, nỗ lực tu luyện để leo lên... Ngoài thanh mai trúc mã bạc mệnh kia, một tên trai thẳng sắt thép như cậu ta lấy đâu ra thời gian tiếp xúc với những cô gái khác?
Nhưng bị người ta vạch trần trắng trợn như vậy, ít nhiều cũng khiến cậu ta mất mặt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!