Chương 45: Phí Trung Dương (3)

[Dương Hoa, thích con gái!]

Bản thể của Khí linh Thiên Công quả nhiên là thần khí trong truyền thuyết.

Một chiếc loa phóng thanh đã truyền giọng nói của Bùi Diệp rõ ràng khắp tam giới Nhân Yêu Ma.

Đỉnh chủ phong của Lăng Cực Tông, Dương Diệu chưởng môn đang cần mẫn phê duyệt văn thư, bỗng nhiên trên trời truyền đến giọng nam quen thuộc. Chưa kịp vui mừng "Bảo sư đệ đã về", năm chữ ngắn gọn đã làm hắn ngớ người, bút dừng lại, mực nhỏ giọt.

"Cái, cái gì?"

Vì quá kinh ngạc, động tác đang định đứng dậy cũng dừng lại giữa không trung, sau đó ngã phịch xuống ghế.

"Bảo, Bảo sư đệ —— đệ đang làm cái gì vậy!!!"

Dương Diệu chưởng môn vỗ bàn đứng dậy, chạy ba bước ra khỏi cửa chính điện.

Nhìn trái nhìn phải cũng không thấy bóng dáng lạnh lùng quen thuộc, các đệ tử tuần tra bên ngoài điện cũng đưa mắt nhìn quanh, vẻ mặt khác nhau.

Dương Diệu chưởng môn giật giật khóe miệng, mơ hồ có một dự cảm chẳng lành.

Túm lấy một đệ tử: "Dương Hoa sư thúc của các con đã về chưa?"

Tính toán thời gian, đoàn người Bảo sư đệ cũng sắp từ Thiên Âm Cốc trở về rồi, bọn họ đang ở đâu?

Ai mạo danh Bảo sư đệ, hại thanh danh của đệ ấy?

Đệ tử khó xử nói: "Vẫn chưa nhận được tin tức."

Giọng nói vừa rồi là từ trên trời truyền xuống, âm lượng truyền vào tai mỗi người đều như nhau, tạm thời không biết là chỉ có chủ phong như vậy, hay toàn bộ Lăng Cực Tông đều như vậy. Dương Diệu chưởng môn có lẽ nằm mơ cũng không ngờ, không chỉ Lăng Cực Tông, mà toàn bộ tam giới Nhân Yêu Ma đều nghe thấy.

Cùng lúc đó ——

Nhóm người Ngọc Đàm vốn nên quay về Lăng Cực Tông vào ngày hôm sau, đang nghỉ ngơi bên cạnh một khe suối.

Tất cả bọn họ đều quần áo xộc xệch, vạt áo dính máu, kiếm và pháp khí đều bị hư hại, rõ ràng là đã giao đấu với người khác.

Sự thật đúng là như vậy.

Trên đường về, bọn họ gặp phải thuộc hạ của La Sát A La.

Từ khi tin tức La Sát A La bị Lăng Cực Tông bắt giữ ở Thiên Âm Cốc truyền ra ngoài, đám thuộc hạ chó săn của ả đã âm mưu "cướp ngục", trên đường đi không ít lần mai phục. Cả đội chỉ có Ngọc Đàm là một y tu trưởng lão, những người khác đều là đệ tử trẻ tuổi của ba phong. Trong trường hợp bình thường, đội hình này gặp phải đội quân chặn giết của La Sát A La, dù có thoát thân cũng phải chết hoặc bị thương nặng, nhưng đệ tử Khấu Tiên Phong lại quá giàu có.

Phù chú nổ và phù chú ngũ lôi Bùi Diệp đưa cho bọn họ không dùng mấy ở tiểu bí cảnh, toàn bộ đều chia sẻ cho đám Ma tộc đến "cướp ngục".

Vừa đi vừa nổ vừa giết.

Ngọc Đàm chân quân một y tu (ông bố bỉm sữa) dẫn đội, không những không có người chết, mà ngay cả bị thương nặng cũng không có, kho phù chú còn lại một phần ba, đủ cho quãng đường một ngày còn lại. Bọn họ đang nghỉ ngơi, bỗng nghe thấy trên trời truyền đến giọng nói quen thuộc của Bảo sư huynh/Dương Hoa sư bá.

Ngọc Đàm chân quân phun ra một ngụm canh cừu.

Lãng thiếu nữ run tay làm rơi bát sành, vẻ mặt sững sờ.

Còn nữ chính ngôn tình duy nhất của năm đoàn phim · Liễu thiếu niên ngơ ngác, lầm bầm: "Không phải chứ, Dương Hoa sư bá là nam, ngài ấy thích nữ chẳng phải là chuyện bình thường sao? Tại sao còn phải đặc biệt nhấn mạnh —— chẳng lẽ, thật ra ngài ấy thích nam???"

Một quả dưa to đùng vậy!

Các đệ tử khác của ba phong lén trao đổi ánh mắt với nhau.

Có người đau lòng, có người phấn khích, có người ngơ ngác, có người kích động...

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!