Chương 32: Ma hạch (4)

Để chứng thực phỏng đoán, Bùi Diệp cố ý đứng dậy tìm chưởng quầy gọi thêm đồ ăn.

"Chưởng quầy, quán có măng chua hay củ cải chua không? Dạo này vợ ta ăn uống không ngon, muốn ăn chút đồ chua để khai vị."

Lúc Bùi Diệp nói chuyện, cả người như không có xương dựa vào quầy, trông có vẻ cà lơ phất phơ.

Góc độ này cũng vừa vặn có thể nhìn thấy "Cửu Liên tiên tử" đang nói chuyện với tiểu nhị ở đằng xa.

Mặc dù đối phương đội mũ trùm kín mít, toàn thân chỉ lộ ra hai bàn tay và nửa cằm, nhưng Bùi Diệp có thể chắc chắn người này chính là "Cửu Liên trưởng lão Thiên Âm Cốc" đã qua đời. Quả nhiên kẻ này giả chết! Chưởng quầy đang tính toán sổ sách, nghe Bùi Diệp nói mới ngẩng đầu đáp.

"Măng chua, củ cải chua? Thật không khéo, quán đã bán hết rồi."

"Vậy còn gì không? Vợ ta cứ nói không ngon miệng, ngày mai còn phải dậy sớm qua cửa thành, biết đi đâu tìm đồ ăn hợp khẩu vị cho nàng..."

Chưởng quầy nghe cô nói là vì "vợ", không khỏi sinh ra hảo cảm.

"Nếu khách quan không chê, trong hậu viện còn vài hũ đậu đũa ngâm nhà ta muối, hương vị cũng được."

Bùi Diệp cười nói: "Vậy làm phiền chưởng quầy."

Nói xong mới quay về bàn trong góc, tiểu nhị đã dọn những món gọi lúc trước lên bàn.

Đợi Cửu Liên tiên tử lên lầu hai không thấy bóng dáng, Bùi Diệp mới thuận tay bố trí kết giới cách âm, nhỏ giọng nói: "Quả nhiên là cô ta."

Dương Cảnh chân quân lại không để tâm đến chuyện này.

Hắn chỉ nhìn Bùi Diệp, nhướn mày đầy ẩn ý nguy hiểm, hỏi ngược lại.

"Vợ?"

Tay Bùi Diệp cầm đũa hơi khựng lại, ngượng ngùng nói: "Dương Tiêu sư muội để ý làm gì thế? Đây chỉ là thuận miệng bịa ra để tiện hành động thôi mà? Hay là, Dương Tiêu sư muội hiện tại đã có người trong lòng hoặc có đạo lữ? Nếu vậy, sau khi xong chuyện này, vi huynh nhất định sẽ mang roi gai đến cửa tạ tội, xin lỗi 'người trong lòng' của Dương Tiêu sư muội, giải thích rõ ràng mọi chuyện, tuyệt đối không để thanh danh của sư muội bị tổn hại."

Bùi Diệp càng nói càng lỡ lời, tự do phóng túng, nói năng lung tung.

Dương Cảnh chân quân lạnh lùng nhìn cô, nhìn đến mức khiến cô cảm thấy xấu hổ, ấm ức tay trái bưng bát, tay phải xúc cơm.

Cố thiếu nữ và Tư thiếu nữ vẫn bình tĩnh suốt từ đầu đến cuối, nên ăn thì ăn, nên uống thì uống.

Theo bọn họ thấy...

Ngày nào đó vị sư tôn hờ này bị người ta coi như lưu manh đánh cho một trận cũng không có gì lạ.

Cái miệng này đúng là nghiệp chướng!

Phòng khách đ**m sắp xếp nằm cạnh nhau, Bùi Diệp cho hai đứa "con gái" ở phòng bên cạnh —— đúng vậy, thân phận ngụy trang bên ngoài là một nhà bốn người, chỉ tiếc "con gái" gì đó, rõ ràng là hai cái áo bông rách, thủng lỗ chỗ —— còn cô ở cùng phòng với Dương Cảnh, cô ngủ giường, hắn ngồi thiền.

Vừa vào phòng liền thiết lập mấy lớp kết giới cách âm.

"Sao Cửu Liên tiên tử lại xuất hiện ở đây? Chẳng lẽ đến đây ẩn cư?"

Nhưng chỗ nào ẩn cư không ẩn, cứ phải chạy đến biên giới hai giới?

Nơi này cá lớn nuốt cá bé, các thế lực đan xen, chỉ cần sơ suất là có thể bị lộ thân phận.

Đến lúc đó, Cửu Liên tiên tử từng nổi danh thiên hạ e rằng sẽ thân bại danh liệt.

Dương Cảnh chân quân nói: "Nhìn dáng vẻ của cô ta, hình như cũng chuẩn bị đến Ma giới."

"Đến Ma giới?" Bùi Diệp vừa kinh ngạc vừa buồn cười, "Ma giới chính là sân nhà của tình địch La Sát A La, cô ta đến đó tìm đường chết à? Hay là cô ta cho rằng nơi nguy hiểm nhất cũng là nơi an toàn nhất, cho nên trốn đến Ma giới an toàn hơn ở Thiên Âm Cốc?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!