Chương 28: Cửu Liên tiên tử (23)

Giọng Bùi Diệp không lớn, nhưng dường như mỗi chữ đều đi kèm trọng lượng ngàn cân, nặng nề rơi vào lòng Dương Cảnh chân quân.

Hắn mấp máy môi mấy lần, dường như muốn nói điều gì đó.

Ngọc Đàm chân quân đã bước qua hắn, đưa cho Bùi Diệp một lọ đan dược màu trắng ngà.

"Bảo sư huynh, huynh đừng nói chuyện nữa, để ta xem vết thương cho huynh, còn đây là đan dược trị nội thương..."

Cố thiếu nữ đưa một túi nước.

Bùi Diệp cụp mắt xuống, hiện tại cô không còn nhiều sức lực nói chuyện, uống vài viên linh đan cùng túi nước mới cảm thấy cơn đau trên người giảm bớt.

Lúc này, có người lên tiếng phá vỡ im lặng.

"Dương Hoa chân quân..."

Chưa nói hết câu đã bị Dương Cảnh chân quân hừ lạnh cắt ngang: "Bảo sư huynh là người của Lăng Cực Tông, lại là chấp pháp trưởng lão, phong chủ của Khấu Tiên Phong, bất kể huynh ấy xảy ra chuyện gì cũng phải do bọn ta mang về Lăng Cực Tông xử lý, nếu các vị đạo hữu không còn việc gì khác, chi bằng dẫn đệ tử về nghỉ ngơi, hôm nay xảy ra nhiều chuyện như vậy, chắc hẳn cũng mệt mỏi rồi..."

Mặt mày vị tu sĩ kia đầy ngượng ngùng, Dương cốc chủ ra mặt giảng hòa.

"Dương Tiêu nguyên quân, bọn ta không có ý định làm hại Dương Hoa chân quân, cũng không có ý ép quý tông xử lý..."

Dương cốc chủ nói chưa dứt, Bùi Diệp đang ngồi điều tức tại chỗ mở mắt ra, nhìn Dương Cảnh chân quân rồi liếc qua mọi người, thấy không có ác ý mới nhắm mắt lại. Trận đấu vừa rồi khiến cô kiệt sức, cả người đều uể oải không muốn nói chuyện.

Dương Cảnh chân quân hỏi: "Không phải ý này, vậy là ý gì?"

"Dương Hoa chân quân đã cứu các đệ tử các tông, lại bắt được ma nữ La Sát A La, mối thù của Cửu Liên trưởng lão phái ta cũng coi như được báo, về tình về lý bọn ta đều phải cảm tạ một phen." Dương cốc chủ cố tình tránh né chi tiết "Dương Hoa chân quân" bị La Sát A La hạ nô khế, cũng không nhắc đến việc "Dương Hoa chân quân" có thể vẫn bị La Sát A La khống chế, mà nói, "Ngày mai đãi tiệc cảm tạ, nguyên quân thấy thế nào?"

Dương Cảnh chân quân đang định mở miệng từ chối, Bùi Diệp đột nhiên mở mắt.

"La Sát A La bị nhốt trong tiểu bí cảnh gần nửa tháng, Cửu Liên tiên tử hẳn không phải do ả ta giết."

Dương cốc chủ nhíu mày: "Dương Hoa chân quân, lời này có thật không?"

Không phải La Sát A La làm?

Vậy là ai làm?

Bùi Diệp nhìn Dương cốc chủ, cụp mắt xuống, nhỏ giọng nói: "Dương cốc chủ, ta có một suy đoán táo bạo."

"Dương Hoa chân quân cứ nói đừng ngại!"

"Có lẽ Cửu Liên tiên tử chưa chết, cô ta còn sống."

Chúng tu sĩ xôn xao.

Suy đoán này quả thật táo bạo!

Đây chẳng phải muốn nói Cửu Liên tiên tử sợ kẻ thù chưa lộ diện, nhát gan như chuột, giả chết trốn thoát à?

Dương cốc chủ nghĩ xa hơn, sắc mặt hắn nghiêm trọng nói: "Dương Hoa chân quân, chuyện này liên quan đến danh tiếng của Cửu Liên trưởng lão sau khi qua đời, lời này không thể nói lung tung..."

Bùi Diệp mỉm cười sửa lời: "Là ta lỡ lời, xin Dương cốc chủ thứ lỗi."

Cửu Liên tiên tử thật sự đã chết chưa?

Khi bị nô khế hành hạ, cô đã nảy sinh nghi ngờ.

Hôm đó Cửu Liên tiên tử đến tìm cô, ngồi trò chuyện từng gõ nhẹ một đoạn nhịp điệu trên bàn, lúc đó cô đã bị ảnh hưởng. Khi đó còn chưa biết là nô khế giở trò, chỉ cho rằng Cửu Liên tiên tử đang thử "Dương Hoa". Sau đó cô cũng không nghĩ nhiều, bây giờ mới hiểu ra.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!