Chương 26: Cửu Liên tiên tử (21)

La Sát A La đã ra nông nỗi này rồi, thoi thóp như sắp chết đến nơi, còn có thể lật ngược tình thế được sao?

Tuy nói vậy nhưng Bùi Diệp vẫn đề cao cảnh giác.

Sư tử vồ thỏ còn phải dùng toàn lực, con ma vật trước mắt lại là La Sát thuộc một trong ba mươi sáu họ Ma tộc, không thể lơ là.

"Ha ha ha ha, đương nhiên bổn tọa có thể, bởi vì mạng của ngươi ——"

Sự thật chứng minh, La Sát A La quả thật nắm giữ một lá bài tẩy cuối cùng không ai biết.

Có điều ả ta còn chưa kịp đắc ý xong, Bùi Diệp đã giơ chân lên cho La Sát A La một cú đạp thẳng vào mặt.

Đá cho cái thân thể suy yếu đầy thương tích lăn lộn ba vòng trên đất.

Ngẩng đầu lên, trên má trái in hằn dấu chân đỏ tím, máu mũi chảy ròng ròng.

Các tu sĩ bên ngoài tiểu bí cảnh: "..."

Vừa rồi cái người không nói hai lời liền đạp thẳng vào mặt người khác, thật sự là Dương Hoa chân quân trong truyền thuyết ư???

Khoảnh khắc này, cho dù bọn họ có mâu thuẫn với La Sát A La cũng có hơi đồng cảm với con đại ma này.

"Ngươi nói nhảm nhiều quá!"

Bùi Diệp nhìn mà nhíu mày.

Chỉ có một dấu chân bên trái nhìn khó chịu quá, rất muốn cho nó đối xứng.

Nhưng cô vẫn còn lý trí, kìm nén xúc động muốn đá thêm một cái nữa, điều khiển dây trói ma trong tay trói La Sát A La chặt cứng.

La Sát A La nằm sấp trên mặt đất ho ra máu đen, vẻ mặt vừa dữ tợn vừa khoái trá.

"Dương Hoa ——"

"Ta đã nói là ta đây, có chuyện gì thì nói mau!"

La Sát A La khó khăn lật người, nằm ngửa trên mặt đất nhìn Bùi Diệp, lạnh lùng hỏi: "Ngươi có cảm thấy khó thở không?"

Bùi Diệp ngạc nhiên: "Đây chính là lá bài tẩy của ngươi?"

La Sát A La nói: "Chẳng lẽ không đủ sao?"

Vừa nói xong, giữa hai hàng lông mày nhăn nheo hiện lên một ma văn màu đen.

Ma văn giống như hai cái đầu màu đen vặn vẹo, nhìn lâu còn khiến người ta cảm thấy ớn lạnh, đây chính là ma ấn của La Sát, một trong ba mươi sáu họ Ma tộc. Ban đầu Bùi Diệp còn chưa hiểu, nhưng ngay sau đó lại cảm thấy cổ họng bị một bàn tay vô hình bóp chặt.

Bùi Diệp: "!!!"

Lực bóp của bàn tay đó từ nhẹ đến nặng.

Từng chút một ép không khí trong lồng ngực cô ra ngoài, cảm giác ngạt thở ngày càng tăng khiến cô không còn sức lực ngồi bệt xuống đất, hai mắt đỏ ngầu.

[ Chuyện gì thế này! ]

Bùi Diệp hỏi hệ thống và khí linh trong lòng.

Khí linh nói: [ Cơ thể này có nô khế của La Sát để lại, cũng chính là tử khế! ]

Hai tay Bùi Diệp ôm cổ họng, cảm nhận cổ bị một lực lượng vô hình siết chặt, trong lòng bắt đầu dậy sóng.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!