Chương 25: Cửu Liên tiên tử (20)

Bên ngoài tiểu bí cảnh.

Các tu sĩ gần như trố mắt nhìn cảnh tượng này.

Trong bức tranh, La Sát A La bị dây xích cơ quan siết cổ, bị quăng qua quăng lại, gần như hoàn hảo cản được tất cả những mũi tên gỗ, đá và linh châu. Dương Hoa chân quân thì vẫn bình an vô sự, chỉ là bản thể của La Sát A La có hơi thảm, dù bọn họ chỉ nhìn qua bức tranh sơn thủy cũng cảm thấy đau.

"Không phải nói kiếm thuật Dương Hoa chân quân siêu việt, luôn đi theo con đường nhẹ nhàng phiêu dật, từng ở Vũ Kiếm Đài xuất một kiếm kinh hồng sao? Sao mà... nhìn đâu cũng không giống đi theo con đường đó thế." Một tu sĩ trẻ khẽ lẩm bẩm, nói ra nỗi lòng của mọi người.

Nhìn Dương Hoa chân quân kéo bản thể cao mấy chục trượng của La Sát A La xoay vòng vòng trên không trung, chẳng phải nên đi theo con đường thô bạo mạnh mẽ sao?

Một tu sĩ dùng trọng kiếm làm pháp khí xoa xoa cằm.

Sau khi đánh giá thực lực của bản thân, hắn tự thấy hổ thẹn: "Nếu là ta, e là không làm được."

Đồng bạn khó hiểu: "Đạo hữu đừng khiêm tốn, với sức lực của ngươi sao lại không làm được?"

Tu sĩ vội vàng xua tay: "Không làm được, không làm được, nếu chỉ đứng trên mặt đất vung vẩy một con ma vật khổng lồ như vậy, ta còn có chút tự tin, nhưng mà xách nó bay lên độ cao trăm trượng còn phải chính xác đánh rơi công kích, việc này thật sự khó, có lẽ thể tu Kim Đan mới làm được."

Ngự kiếm phi hành không khó, cái khó là xách theo một thứ nặng như vậy mà bay lên.

Các tu sĩ không khỏi nhìn cánh tay của Bùi Diệp.

Người này trông cũng đâu có cường tráng...

Các tu sĩ khác: "Chẳng phải Dương Hoa chân quân là kiếm tu sao? Đi theo con đường kiếm đạo chính thống, chưa nghe nói hắn còn tinh thông thể tu..."

"Chẳng lẽ là kiếm thể song tu?"

"Đây, người thường làm sao có đủ sức lực?"

Dù nói là ba nghìn đại đạo, nhưng thể tu thực sự là một con đường ít người đi.

Điểm mạnh duy nhất là ngưỡng cửa thấp, dù linh căn không tốt cũng có thể đi theo con đường này.

Chỉ là, con đường này thực sự quá gian khổ.

Tu sĩ đi theo những con đường khác, pháp khí đều là vật ngoài thân, ví dụ như kiếm của kiếm tu, phù chú của phù tu, trận pháp của trận tu, y dược của y tu... Còn thể tu thì đặc biệt. "Pháp khí" duy nhất bọn họ cần tôi luyện chính là thân thể của mình ——

Coi nó như "pháp khí" mà tôi luyện trăm ngàn lần, lăn lộn trong gian khổ, trong tuyệt cảnh hết lần này đến lần khác đột phá cực hạn, cuối cùng mới có thể l*n đ*nh cao.

Trong giới tu chân, kể từ khi có ghi chép, thể tu mạnh nhất cũng chỉ đạt đến Nguyên Anh, hơn nữa còn là chuyện cũ rích mấy nghìn năm trước.

Dù vậy, có cố gắng thì sẽ có hồi báo.

Thể tu hậu kỳ vượt cấp chiến đấu cũng được công nhận là mạnh nhất.

Các tu sĩ tò mò nhìn về phía Dương Cảnh và Ngọc Đàm, cố gắng moi ra chút thông tin từ miệng hai vị sư đệ sư muội của Dương Hoa chân quân.

Ngọc Đàm cười gượng: "Việc này... ta cũng không biết..."

Hắn cũng muốn biết thân thể rách nát của Dương Hoa chân quân làm sao có thể bộc phát ra sức mạnh kinh khủng như vậy.

Nếu không phải là năng lực của bản thân Dương Hoa, thì chính là của "Bảo sư huynh" ngoại lai.

Vậy nên ——

Bảo sư huynh mười sáu tuổi lại bạo lực như vậy á?

Dương Cảnh chân quân không biến sắc trả lời qua loa: "Việc riêng của Bảo sư huynh, bọn ta chưa bao giờ hỏi đến, không thể tiết lộ."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!