Chương 33: Vì cái gì?

"Thiếu soái, cậu có muốn uống một ly không?"

Minh Thúc Dạ thấy Quyền Thử Quân quan tâm đến Bùi Diệp, trong lòng cười khẩy.

Chỉ là một bản sao cũng dám làm càn trước mặt mình, còn muốn tranh giành với mình?

Thật là không biết tự lượng sức!

Hắn cố tình đến gần Bùi Diệp, uống rượu nói cười, dù bàng quang đã phản đối cũng không chịu đứng dậy.

"Người chưa thành niên không nên uống rượu, muốn uống thì đợi đến khi thành niên rồi nói." Bùi Diệp ngăn cản.

Điều này lại khiến mặt Quyền Thử Quân càng thêm khó coi, cậu giật lấy ly rượu Minh Thúc Dạ đưa tới.

"Ai nói tôi không biết uống rượu?" Giọng thiếu niên trong trẻo sạch sẽ thêm chút ấm ức, "Tôi biết uống! Tôi không phải chưa thành niên!"

Nói xong uống cạn một hơi.

Bùi Diệp: "..."

Hàn Trí Quang: "???"

Vừa đi vệ sinh về đúng lúc thấy Quyền Thử Quân uống hết một ly rượu.

"Tam Hoàng tử điện hạ... Ngài đã cho cậu ấy uống gì? Nước trái cây hay trà sữa?"

Minh Thúc Dạ cười nói: "Tuy rằng Quyền Thử Quân là bản sao, nhưng bản thể của cậu ấy, Nguyên soái Quyền Chấp Di đã là người lớn, tuổi của bản sao theo pháp luật cũng theo bản thể, tức là cậu ấy đã thành niên. Người lớn uống chút rượu có gì to tát, cần gì phải ngạc nhiên vậy?"

Nhìn thấy sắc mặt Hàn Trí Quang tái nhợt, mồ hôi lạnh đổ xuống, Minh Thúc Dạ nghĩ Hàn Trí Quang nghi ngờ hắn hạ độc Quyền Thử Quân, không khỏi cười nhạt: "Yên tâm, tôi không phải loại tiểu nhân, không biết giở trò tráo lừa, gài bẫy gì đó, ly rượu đó không có vấn đề gì."

Chưa nói đến việc có thành công hay không, bây giờ cũng không phải lúc thích hợp để đối phó với Quyền Thử Quân.

Hàn Trí Quang tức đến nghiến răng.

Đm ai nghi ngờ cái này chứ...

Vấn đề là Quyền Thử Quân không thể uống rượu!

Cảnh tượng lúc đó vẫn còn in đậm trong trí nhớ hắn.

Dù sao thì cũng là bài học đau đớn đổi bằng bốn cái xương sườn gãy, muốn quên cũng khó.

Không chỉ Quyền Thử Quân như vậy, mà bản thể của cậu, Nguyên soái Quyền Chấp Di cũng không đụng đến rượu, hễ đụng là có chuyện.

Hàn Trí Quang còn đang do dự có nên bỏ chạy hay không, Bùi Diệp đã đưa tay xoa xoa mái tóc ngắn mềm mại màu nâu hạt dẻ của thiếu niên.

Nghiêm nghị nói: "Em không thể uống rượu."

Thiếu niên đỏ mặt lắc đầu, đôi mắt phủ một làn hơi nước mờ.

Lắc đầu: "Em uống được."

"Em không thể uống."

"Em uống được!" Cậu làm động tác muốn uống tiếp.

Bùi Diệp lấy ly rượu đi, cậu lại lao lên tranh giành, giành mãi không được, ấm ức đến đỏ hoe mắt.

Hàn Trí Quang: "..."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!