Chương 47: Gửi nhầm rồi!

Editor: Đào Tử

_______________________

"Tôi cảm thấy thế nào à, vừa ngu vừa ác chỉ cô đó."

Bùi Diệp vừa nói xong, khuôn mặt quỷ của Liễu Phù Cừ trở nên dữ tợn.

"Mi muốn chết ư —— "

Ả giãy dụa muốn rướn cổ cắn Bùi Diệp, lại bị đối phương hời hợt dùng một ngón tay chọc mi tâm không cách nào động đậy.

"Tôi muốn chết? Chậc, cho tới bây giờ toàn là tôi nói với người khác như vậy, còn chưa có ai có tư cách nói lời đó ở trước mặt tôi. Tôi nói cô vừa ngu vừa ác, nói sai chỗ nào? Nếu cô đủ thông minh, cô sẽ không rơi vào tay tôi như bây giờ."

Chuyện Liễu Phù Cừ giết sạch cả nhà kẻ thù, Bùi Diệp miễn bình luận.

Cô không làm được chuyện vô sỉ như khuyên một lệ quỷ uổng mạng buông huyết hải thâm thù, nhưng Liễu Phù Cừ báo thù, còn cầm chuyện này không kiêng nể gì làm việc ác thì ả đã sai. Bất luận nói thế nào, món nợ này cũng không thể tính lên đầu cả nhà anh Dương.

Làm một phú bà lệ quỷ tiêu sái vui vẻ bao nuôi đủ các thanh niên quỷ tươi non mơn mởn không tốt sao?

Có nhà (phần mộ dòng họ hoàng thất xa hoa), có xe (khung xe chôn cùng), có tài (cung phụng tích lũy hơn trăm năm và châu báu trong phần mộ). Dù là nữ quỷ lớn hơn hai trăm tuổi, cũng có thể quơ một phát được một nắm thanh niên sẵn lòng n*ng m*ng không muốn cố gắng, anh tình tôi nguyện tốt biết bao nhiêu?

Âm phủ nhiều người đàn ông cho ả chọn như vậy, đâu nhất thiết phải chọn người sống, còn là một người sống có tiền mời được cao nhân...

Không nghĩ ra mấy điều ấy à?

Bùi Diệp lại hỏi thêm vài câu hỏi khá chi tiết, ví dụ như chuyện gì xảy ra trong chỗ giới thiệu hôn nhân, ví dụ như làm thế nào để tìm được chỗ giới thiệu này... Liễu Phù Cừ không muốn nói, thế nhưng không chịu nổi thủ đoạn siêu độ vật lý của Bùi Diệp.

Hỏi xong xuôi, Bùi Diệp bấm số điện thoại của anh Dương.

Cô dùng giọng điệu giải quyết việc chung nói ra chân tướng.

Tâm trạng của anh Dương cũng k*ch th*ch giống như ngồi tàu lượn siêu tốc, thậm chí muốn mắng một câu chửi tục tiêu chuẩn.

"Đại sư, ngài nói kiếp trước tôi và cô ta là loại quan hệ này?"

Lệ quỷ muốn tiêu diệt cả nhà anh ta lại là người vợ ép duyên kiếp trước?

Đây là diễn biến ch* đ* gì vậy!

"Ừm."

Anh Dương bên kia điện thoại im lặng thật lâu.

Lúc sau mới cảm khái một câu: "... Cô ta âu cũng là người đáng thương..."

Người sống sờ sờ bị buộc phải tuẫn táng theo một người đàn ông chưa từng gặp mặt, không có tình cảm, cảnh tượng đó sẽ tuyệt vọng cỡ nào.

Nếu người trong cuộc không phải mình, anh Dương không keo kiệt sự đồng tình.

Nhưng ngẫm lại hành động tác oai tác quái của Liễu Phù Cừ đối với cả nhà bọn họ, ở trong mắt anh Dương chỉ còn lại đáng hận.

Còn nữa ——

"Đại sư, chuyện này nhất định đừng nói cho vợ tôi biết... Tôi sợ cô biết sẽ càng muốn..." Đã có một tình địch phiền toái ở Hoàng tuyền chờ cạy góc tường, lại có thêm một "Vợ cũ" kiếp trước, ân oán rối rắm của bốn người cũng không rõ ràng, gia đình từng phút từng giây trên bờ vực tan rã.

Anh Dương cảm giác mình quá khó khăn.

Hồi đó cứ cảm thấy cốt truyện phim truyền hình rất nhạt nhẽo, không ngờ chuyện xảy đến với mình càng nhạt nhẽo hơn.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!