Editor: Đào Tử
_________________________________
Bùi Diệp khoan thai nằm trên ghế dài phơi nắng chiều, đầu ngón tay bưng ly rượu vang khẽ lắc.
Dương dương tự đắc hưởng thụ phần yên tĩnh khó có được.
Lúc này bỗng nghe ban công sát vách truyền đến tiếng bước chân, cầm ly rượu lên uống một hơi cạn sạch.
Hóa ra là Cố Thánh.
Cố Nhị gia dáng người thẳng tắp lúc này lại mặc một cái tạp dề không quá phù hợp với khí chất của y, đôi mày bình thường sắt lạnh tràn đầy bình tĩnh và mềm mại. Nhìn y, phảng phất có thể nhìn thấy người chồng hoàn mỹ ngàn vạn thiếu nữ mơ ước
-- Có thể tung hoành thương trường, cũng có thể xuống bếp nấu nướng.
Cố Thánh đến báo với Bùi Diệp: "Đã làm xong."
Bùi Diệp lập tức phất tay: "Tôi đến ngay đây!"
Cố Thánh nghe xong khóe môi giương lên một chút xíu đường cong.
Mặc dù chỉ có một chút, lại có loại mị lực gió xuân hiu hiu khiến băng tuyết tan rã.
Nhìn thấy y đi vào gian phòng rồi, Bùi Diệp ngồi bật dậy, đang định nhảy qua, thoáng nhìn Quý Chiếu tựa vào ghế nằm ngủ say bên cạnh
-- Hai gò má hắn đỏ bừng, hơi thở thoang thoảng mùi rượu, hay cho một bức tranh mỹ nhân --
Một chút lương tâm còn sót lại của Bùi Diệp nói với cô, để người ta ở ngoài ban công không tốt lắm.
Đêm xuống nhiệt độ không khí giảm nhiều, chỉ mặc áo choàng tắm rất dễ bị lạnh cảm mạo.
Thế là Bùi Diệp duỗi ra hai tay ôm người đặt lên giường lớn trong phòng, thuận tay đắp chăn cho hắn.
Làm xong hết thảy, cô đi sát vách ăn chực.
Phong cách trang trí trong phòng Cố Thánh giống với của Bùi Diệp, đều là song lập bốn tầng, mỗi một tầng đều to đến có chút không khoa học.
Đúng là Bùi Diệp ở không quen.
Với tài lực chân thực của[ Bùi · chủ nông trường · siêu giàu · đại lão về hưu · Diệp ] tại Liên Bang, cô muốn ở tòa nhà bao lớn cũng không có vấn đề gì, kể cả giường kingsize nhà vệ sinh chạy xe cũng không hết nhiều tiểu thuyết teenfic miêu tả. Nhưng do nhu cầu công việc, cô rất hiếm khi ở nhà, phần lớn thời gian đều ở tiền tuyến quân đội đánh trận hoặc là luyện binh ở cứ điểm, vẫn ở chung cư tập thể.
Cố Thánh quan tâm hỏi: "Không quen sao?"
Bùi Diệp nói: "Từ kiệm thành sang dễ, từ sang thành kiệm khó."
Nói rồi nhận lấy trà sữa Cố Thánh bưng tới, ôm tâm lý sẽ bị ngọt chết uống một ngụm...
Hửm?
Vị ngọt bình thường?
"Hôm nay trà sữa không có ngọt như lần trước nữa nhỉ?"
Độ ngọt lần trước, ngọt khiến vị giác cô muốn tắt nắng luôn.
Cố Thánh nói: "Tôi thích đường, rất nghiện đường. Tôi thích, chưa chắc cô đã thích, lần trước là tôi cân nhắc không chu toàn."
Bùi Diệp ngoan ngoãn ngồi chờ đầu bếp bưng thức ăn lên bàn.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!