Chương 2: Điểm trừ

Editor: Đào Tử

_________________________________

"Có hứng thú gia nhập chứ?"

Quý Chiếu duỗi tay nắm thành quyền với cô.

Bùi Diệp c*̃ng duỗi tay đấm cụng tay với hắn.

"Tôi hứng thú với anh nhiều hơn nhiệm vụ, vì vậy

-- Nhiệm vụ lần này hợp tác vui vẻ nhé."

Quý Chiếu: "..."

Mang tai bị mái tóc che khuất đỏ bừng.

Khi hai người một trước một sau xuống sân thượng, đúng lúc bắt gặp cảnh Hoa Khinh Khinh trộm lấy đồ hộp đưa cho Cố Thiều, để anh ta giúp mình mở đồ hộp.

"Nhanh lên nhanh lên, chị Bùi Diệp trở về thì toi mất."

Kết quả vừa vặn bị bắt.

Khóe miệng còn chưa kịp giương lên hoàn toàn của Hoa Khinh Khinh cứng đờ, vội vàng tiến đến một bước, muốn dùng thân thể nhỏ nhắn che chắn trước Cố Thiều hơn một mét tám, kết quả đương nhiên là phí công, Bùi Diệp nhìn thấy rõ ràng.

Hoa Khinh Khinh lại đảo tròng mắt, viện cái cớ sứt sẹo.

"... Chị Bùi Diệp trở về rồi à, sao không nói thêm hai câu nữa? Ha ha

-- Cái đó, em vừa nghĩ ra đồ hộp làm nửa tháng trước đã có thể ăn, chuẩn bị để Cố Thiều giúp em nếm thử hương vị, nếu tốt liền có thể bán trên livestream, có thể thêm nguồn thu nhập."

Cố Thiều nhìn đồ hộp trong tay rơi vào trầm tư.

Là Hoa Khinh Khinh nói cô nàng đói bụng muốn ăn một hộp, bảo anh ta hỗ trợ mở đồ hộp kia mà?

Bùi Diệp xem thấu ngay.

"Vừa rồi em đã ăn đủ nhiều."

Hoa Khinh Khinh mím môi.

Cô biết mình đã ăn đủ nhiều, nhưng vẫn thèm đồ hộp.

Bùi Diệp nói với giọng điệu cưng chiều không cho phép kháng cự: "Ngoan, em ngủ trưa đi."

Hoa Khinh Khinh nào dám chống lại?

Chẳng qua --

"Em cầm thìa l**m hai cái thôi, không nếm được vị đồ hộp em không ngủ nổi."

Bùi Diệp: "..."

Cuối cùng Hoa Khinh Khinh vẫn giành được phúc lợi l**m thìa.

Trong miệng ngậm thìa hàm hồ nói: "Chị Bùi Diệp, đồ hộp làm sao đây?"

Đồ hộp đã mở rồi, cô còn dùng thìa chạm vào, hay để cô ăn nốt đi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!