Editor: Đào Tử
_________________________________
"Cháu út của cậu? Tôi nhớ nó tên Cố Ý? Nó làm cái gì?"
Đứa trẻ xui xẻo thiếu thông minh, giở trò quỷ kế c*̃ng không trốn xa chút?
Ở dưới mắt Cố Thánh chơi cái này, không bị tính toán ngay cả xương vụn cũng không thừa mới gọi là ngạc nhiên đấy.
Không biết nghĩ đến ký ức không vui gì, Quý Chiếu im lặng kéo dài, ngầm liếc Cố Thánh như muốn lăng trì.
Cố Thánh phảng phất không thấy mắt sắt như đao Quý Chiếu vung tới, vừa thưởng thức cái bóng của mình trên kính cửa sổ, vừa cười "Khen ngợi" vị cháu trai này: "Nó chẳng làm gì cả, chỉ xúi giục Cố Vận đấu với anh cả, vừa ngầm để thằng nhãi Viên gia thò một chân vào. Dã tâm và tính nết Viên gia cậu c*̃ng rõ ràng, cậu chủ Viên gia bệnh di truyền gia tộc lại nặng, căn bản chịu không được một chút khiêu khích."
Cố Ý muốn mượn đao giết người.
Cố Vận và Cố Thiều nội đấu, sao cậu chủ Viên gia lại buông tha cơ hội đả kích Cố gia?
Quý Chiếu càng nghe mày càng nhăn lại.
"Như vậy cậu đây, ở trong chuyện này cậu đóng vai trò gì?"
Cố Thánh nói: "Nếu không có tôi tương trợ, sao cậu chủ Viên gia lại tuỳ tiện bị dao động? Còn nữa, tôi rất hài lòng đứa nhỏ Cố Thiều này, nếu nó mất rồi, có một số việc không tiện giải quyết hậu quả lắm, cho nên cũng phải cam đoan 'Mồi câu' này an toàn
-- dù sao cũng là chú cháu một hồi."
Quý Chiếu cười nhạo nói: "Lời từ miệng cậu nói ra, sao nghe chói tai thế."
Hắn vốn định hỏi thăm thêm chuyện liên quan tới Bùi Diệp, nhưng vấn đề đến bên miệng, đột ngột bị hắn nuốt trở vào.
Lòng hắn biết lão hồ ly Cố Thánh sẽ không ngoan ngoãn trả lời.
"Xử lý Dương gia, bước kế tiếp cậu dự định xử lý ai?"
"Không phải Lữ gia, Tư gia thì là Viên gia đi, tín vật Tháp Đen của bọn họ giấu sâu."
Giọng điệu tùy ý nghe giống như là chọn lựa rau cải trắng.
Tín vật Tháp Đen Cố gia ở chỗ Cố Thánh, nhưng trưởng lão Cố gia không biết, ngược lại xem Cố Thánh như cứu tinh ngăn cơn sóng dữ, cứu vớt Cố gia, tín vật Tháp Đen của Túc gia bị Bùi Diệp đánh bậy đánh bạ lấy đi, tín vật Tháp Đen Nghệ gia bị Quý Chiếu cướp đi rồi tặng cho Bùi Diệp
-- Lúc này tín vật Tháp Đen của Dương gia c*̃ng ở trong tay Bùi Diệp, cô còn thuận tiện quét sạch hết bảo bối Dương gia phí hết mấy chục năm gom góp.
Bây giờ chỉ còn tín vật Tháp Đen của Lữ gia, Viên gia và Tư gia vẫn chưa có manh mối chính xác.
Quý Chiếu nhướng lông mày.
Hỏi: "Tại sao có thể có Viên gia?"
Cố Thánh phí hết tâm tư, mượn tay Cố Ý tính toán cậu chủ Viên gia vào đó, chẳng lẽ không phải cược tín vật Tháp Đen trên thân cậu chủ Viên gia? Nhìn mặt Cố Thánh, Quý Chiếu ý thức được lúc này mình đoán sai, liền hỏi y: "Vậy cậu tính toán cậu chủ Viên gia làm cái gì?"
Cố Thánh không trả lời mà hỏi lại.
"Cậu cũng đã biết nhân loại vô số việc ác?"
"Điều này có liên quan gì đến việc tôi hỏi cậu? Nói sang chuyện khác cũng đừng lãng xẹt như vậy."
Cố Thánh lắc đầu phủ nhận mình đang nói sang chuyện khác.
"Hai cái tự nhiên có quan hệ, không thì tôi c*̃ng sẽ không hỏi."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!