Chương 28: [TG9] Thiên thần viễn cổ VS Nữ thần khai nguyên (2)

🧞‍♂️Chương 228🧞‍♀️

🌺🌺Thiên thần viễn cổ VS Nữ thần khai nguyên (2)🌺🌺

Edit by Thuần An

Sau khi Vô Dược xuyên qua mới biết được vấn đề mà hệ thống nói là cái gì.

Nàng hoàn toàn không có ký ức của thân thể này, hơn nữa nàng còn cảm thấy thiếu cái gì đó.

Tĩnh Dạ vội vàng đem tư liệu của thân thể truyền tống cho nàng, sau đó liền xám xịt chạy.

Tên: Nữ Oa

Tuổi: 3920

Chiều cao: 163/... (chưa đúng)

Khí chất: 78/97 (100 mãn phân)

Dung mạo: 10/95 (100 mãn phân)

Thể chất: 63/99 (100 mãn phân)

Công lược kỹ năng: + Thần lực

Vô Dược biết vì sao Tĩnh Dạ chạy nhanh như vậy, không cho nàng ký ức còn cho nàng một chút tư liệu mơ mơ hồ hồ. Nàng nhất định phải đi khiếu nại cô.

Chỗ dung mạo là cái quỷ gì?

Hẳn là nên giải thích cho nàng một chút hay không?

Không bao lâu Vô Dược liền biết đó là cái quỷ gì, hồ nước thanh triệt hiện ra rõ ràng dung mạo của nàng.

Một nửa bên mặt thập phần tốt đẹp, nếu mà chỉ xem một nửa, tuyệt đối là mỹ nhân khuynh quốc khuynh thành. Nhưng một nửa kia, tựa hồ giống như bị thiêu, nửa khuôn mặt là vết sẹo sau khi bị bỏng, thoạt nhìn cực kỳ xấu xí và đáng sợ.

Hơn nữa nàng tựa hồ hiện tại cũng không dùng thần lực được. Không có ký ức, lại không có thần lực. Nàng chỉ có thể đi một bước lại nhìn một bước.....

Phục Hy vốn dĩ đang bồi Phong Dao giải sầu, bước chân đột nhiên dừng lại.

Phong Dao nhìn Phục Hy vẫn luôn duy trì khoảng cách một bước với mình, kỳ quái hỏi: "Làm sao vậy?"

Sau khi Phục Hy nhìn ả thật sâu một cái xong, không nói một lời xoay người biến mất trước mặt Phong Dao.

Phục Hy che lại trái tim không ngừng kinh hoàng, từng bước một trở về Thần điện của mình. Cuối cùng ở ven hồ tìm được người mình vẫn luôn muốn tìm kia.

Hắn rất cẩn thận hướng người kia đi đến, tựa hồ sợ kinh hãi đến nàng, thời điểm hắn vươn tay liền đụng tới nàng.

Vô Dược theo bản năng rụt lại một chút, không để hắn đụng tới.

Phục Hy thu hồi tay, đặt ở bên cạnh, tay bất giác nắm chặt, đáy mắt xẹt qua một mạt khói mù.

Nàng sợ hãi hắn! Nàng thế nhưng sợ hãi hắn! Không, hắn không thể chấp nhận.

Phục Hy hít một hơi thật sâu vào, lại một lần nữa vươn tay, một bên dùng âm thanh ôn nhu mở miệng nói: "Oa Oa đừng sợ, ta là Phục Hy."

Cũng không biết có phải thân thể này quá mức quen thuộc cái tên kia hay không, sau khi nghe được hắn nói liền an phận xuống dưới.

Tay Phục Hy nhẹ nhàng vén mái tóc che nửa bên mặt của nàng lên, Vô Dược theo bản năng muốn cự tuyệt, nhưng mà cũng không còn kịp rồi.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!