Chương 3: Yến Hội

Edit: Nại Nại

(Đọc ở trang chính chủ wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)

___

Ngụy Thiên Hoa có chút xấu hổ, nhưng thân phận của hắn còn bày ra đó không cho phép hắn cúi đầu.

"Còn chưa biết quý danh của tiểu công tử?" Biết tên sẽ dễ làm việc hơn không phải sao?

Khi Ngụy Thiên Hoa hỏi câu đó, Vu Hoan vừa lúc hoàn hồn, lôi kéo Thiên Nguyệt đi vào trong.

"Mời đưa ra thiệp mời." Thủ vệ ngăn lại Vu Hoan, tuy rằng khéo léo tươi cười, nhưng vẫn có chút ý tứ khinh miệt.

Những vị tiểu thư thiếu gia có uy tín ở trên Định Nam Thành, bọn họ đều cần phải ghi nhớ bọn họ.

Nhưng mà hai người trước mắt này hoàn toàn không quen biết.

Vu Hoan híp mắt, có một số người đi vào nhưng không bị yêu cầu đưa ra thiệp mời.

"Sao vậy? Không có thiệp mời không thể đi vào sao?" Vu Hoan đè lại Thiên Nguyệt đang chuẩn bị đưa thiệp mời.

Thiên Nguyệt: "..." Cầu đừng quậy được không?

Thủ vệ kia ngẩn người, trong lòng đã nhận định Vu Hoan không có thiệp mời, cho nên rất kiêu ngạo gật đầu: "Đây là yến hội sinh thần của đại tiểu thư, đương nhiên không phải ai cũng có thể đi vào."

"Đừng nháo." Thiên Nguyệt túm Vu Hoan lại: "Người không đi vào, chúng ta liền quay về đi!" Hắn thật sự cũng không thích yến hội gì đó.

"Vào, vào..." Vừa nghe Thiên Nguyệt phải đi về, Vu Hoan lập tức thỏa hiệp.

Mắc cười, nếu hắn mà về thì nàng phải tìm nàng dâu cho ai?

Thiên Nguyệt lắc đầu, đưa thiệp mời cho thủ vệ kia, thủ vệ hồ nghi nhận lấy, không nghĩ tới thật sự có!

Nhưng khi hắn mở thiệp mời ra, nhìn tên trên đó, trên mặt nháy mắt trắng bệch.

Thịnh Thế...

Đây không phải là tên của người cầm quyền Thịnh Gia sao?

Hai người này cầm thiệp mời của vị đó.

"Có thể vào được chưa?" Vu Hoan hất cằm, nói rõ chính là cố ý hỏi hắn.

Thủ vệ đổ mồ hôi lạnh liên tục, nhanh chóng khom lưng làm tư thế mời: "Mời vào."

Ngụy Thiên Hoa cũng quét đến tên trên thiệp mời kia, có thể cầm thiệp mời của Thịnh Thế đến đây, thân phận của người này...

Thiên Nguyệt tiến vào cửa lớn, tia lạnh băng trên mặt rút đi không ít, có chút bất đắc dĩ hỏi Vu Hoan: "Chơi rất vui sao?"

"Không vui, nhưng mà ghẹo ghẹo một chút cũng không tồi."

Thiên Nguyệt: "..." Hắn không tin không có quan hệ huyết thống huynh muội với lão cha hắn!

Đông Phương gia rất lớn, yến tiệc được cử hành trong vườn hoa, khi bọn Vu Hoan đi vào đã không có ít người đã đến, từng người từng người thấp giọng nói chuyện với người bên cạnh.

Vu Hoan cùng Thiên Nguyệt đến cũng không có phản ứng gì, hiển nhiên những người này không quen biết bọn họ.

"Nhìn kìa, cô nương bên kia thế nào?" Vu Hoan chỉ vào cô nương cách bọn họ không xa, xem trang phục cũng không tệ.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!