Edit: Nại Nại
(Đọc ở trang chính chủ wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)
___
Thôi Tâm Duyệt còn chưa trở về, chuyện này đã truyền đến tai Ngụy Thiên Hoa.
Làm hộ pháp ở Phần Thiên Vực, địa vị của hắn tương đương với Thừa tướng quân chủ, vực chủ không ở, hắn là lớn nhất.
Lại bị cửa hàng Thịnh Gia hạ thông điệp không được bước nửa bước vào Thịnh Gia, nói cách khác, những sản nghiệp đứng trên danh nghĩa Thịnh Gia, bọn họ đều không được bước vào.
Địa vị của cửa hàng Thịnh Gia cao hơn nhiều so với người ngoài nhìn thấy, vực chủ của Định Nam Thành nhìn thấy người cầm quyền cửa hàng Thịnh Gia còn phải tôn kính chiêu đãi, bị hạ tối hậu thư như vậy, đó tuyệt đối là sỉ nhục.
Thôi Tâm Duyệt cũng rất thấp thỏm, nàng ta căn bản cái gì cũng chưa làm, nhưng sự thật đã tạo thành, Ngụy Thiên Hoa chắc chắn sẽ ghi tạc chuyện này trên đầu nàng ta.
"Duyệt phu nhân, gia chủ chờ ngài lâu rồi ạ." Khi đến phòng, nàng ta liền gặp được người hộ vệ bên người Ngụy Thiên Hoa, sắc mặt lập tức tái nhợt.
Chần chờ, mới chậm rãi đi vào.
"Bang!"
Thôi Tâm Duyệt run lên, trực tiếp quỳ xuống, ủy khuất gọi một tiếng: "Gia chủ..."
"Có phải ta quá sủng ngươi, nên mấy ngày nay ngươi liền không biết trời cao đất dày?" Ngụy Thiên Hoa ngồi ở bàn trên cao, trong tay hắn vừa mới nện một chén trà xuống bàn, nước trà bắn không ít ra ngoài.
"Gia chủ, không liên quan đến muội... là..."
"Người của Thịnh Gia đến nói chính là tên của ngươi!" Ngụy Thiên Hoa tức giận quét toàn bộ đồ vật trên bàn xuống đất: "Ngươi còn nói chuyện không liên quan đến ngươi?"
Chén trà rơi trên mặt đất, nước trà trực tiếp bắn trên người Thôi Tâm Duyệt.
Trong lòng Thôi Tâm Duyệt uất ức, nhưng chỉ dám cắn môi không nói lời nào, chuyện này là họa do Thôi Tâm Nhụy chọc đến, lại muốn nàng ta đến gánh vác...
"Cấm túc một tháng, nghiêm túc tỉnh táo lại!" Ngụy Thiên Hoa ném xuống những lời đó, phất tay áo rời đi.
Thôi Tâm Duyệt bụm mặt không tiếng động rơi lệ, rõ ràng không phải nàng ta sai, vì sao lai trách trên đầu nàng ta?
Nhưng mà chuyện Thôi Tâm Duyệt không hề ngờ đến, khi nàng ta bị cấm túc, Thôi Tâm Nhã thành công bò lên giường Ngụy Thiên Hoa, trở thành tân sủng...
___
Vu Hoan ở cửa hàng mấy ngày, nghe nói điện Vị Ương bên kia loạn thành một đoàn, nhưng quyền to nắm giữ vẫn ở trên tay Mạc Nguyên.
Người nam nhân này có chút thủ đoạn.
Mà chuyện Tàng Bảo Các bị trộm, bọn họ không biết ai làm, nhưng mà kết hợp với thời gian trước sau một chút, hiềm nghi lớn nhất chính là Vu Hoan.
Nhưng mà không có chứng cứ, Vu Hoan lại ở trong cửa hàng Thịnh Gia, bọn họ trong lúc nhất thời cũng không có cách gì.
Chỉ có thể cho người ở cửa hàng nhìn chằm chằm.
"Thiếu chủ, đây là thiệp mời của yến hội đêm nay, Ngài đi không ạ?"
Quản sự cầm một thiệp mời tiến vào, Vu Hoan ngồi trên vị trí của Thiên Nguyệt, Thiên Nguyệt lại ngồi ở bàn nhỏ bên cạnh, khóe mắt quản sự giật giật, nhanh chóng xoay phương hướng.
Thiên Nguyệt ngẩng đầu nhìn thoáng qua: "Để đó đi!"
Quản sự lại lần nữa quái dị nhìn Vu Hoan, vị này thật sự là muội muội của chủ tử?
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!