Edit: Thuần An
Sau khi đầu không còn choáng váng, liền nghe được âm thanh của Tĩnh Dạ: "Kí chủ, mời tiếp thu tư liệu cá nhân của Đồng Nguyệt."
Tên: Đồng Nguyệt
Tuổi: 21
Chiều cao: 168
Khí chất: 73 (100 mãn phân)
Dung mạo: 85 (100 mãn phân)
Tài hoa: 86 (100 mãn phân)
Thể chất: 68 (100 mãn phân)
Công lược kỹ năng: Đàn tấu dương cầm
[Thời gian công lược bắt đầu: 3, 2, 1]
Sau ba giây đầu lại trở nên mơ mơ hồ hồ, sao lại thế này? Không phải bình thường rồi sao? Như thế nào lại đau? Cơ thể đột nhiên khô nóng nhắc nhở cô cuối cùng sảy ra chuyện gì.
Đáng chết!
Hiện tại có thể là lúc nữ chủ hạ dược cô. Hệ thống quả nhiên hố cô!
Một đôi môi lạnh lẽo hôn lên môi nóng bỏng của cô: "Ngô...
"Vô Dược muốn giãy giụa, chỉ là toàn thân vô lực, chỉ có thể tận lực mở to mắt. Xuyên qua mi mắt cô thấy một đôi mắt thâm tình, sau khi nhìn rõ mặt hắn, Vô Dược hít một hơi. Trời ạ! Hắn cũng quá đẹp trai đi! Gương mặt phương đông, như là tiên nhân được miêu tả trong sách cổ. Khí chất thanh lãnh tuyệt trần, khuôn mặt tuấn mỹ bất phàm, căn cứ theo kí ức của nguyên chủ thì đây chính là Giang Hi, nam phụ này thật sự không phải nam chủ?"Giang... Giang Hi?
"Vô Dược không xác định hỏi, âm thanh cô trúng dược cực kì mị hoặc. Nghĩ tới tình huống hiện tại, không thể nào? Ngay từ đầu liền bạch bạch bạch? Cô mới lần đầu tiên làm nhiệm vụ."Là anh." Âm thanh trầm thấp khàn khàn, mang theo chút dục vọng: "Nguyệt Nguyệt, chỉ cần em cự tuyệt anh liền đưa em đến bệnh viện."
"Giang... Giang Hi... Giang Hi..." Vô Dược đặt hai tay lên cổ anh, tiếng nói động lòng người nhẹ gọi. Hơi thở rơi trên khuôn mặt anh tuấn mê người của anh, không lúc nào không dụ dỗ.
Làm sao có thể cự tuyệt?
Trước tiên không nói nam thần đẹp như vậy, lại còn vì nhiệm vụ không thể cự tuyệt nha, quan trọng nhất chính là cô giống như không có phản cảm.
Người trong lòng đã nói như vậy, trên thế giới làm gì có người nam nhân nào có thể chịu nổi.
Giang Hi hôn môi cô, bắt đầu từ ôn nhu đến cuối cùng là bá đạo xâm lược.
Ánh sáng từ cửa sổ tiến vào, mỹ nhân nhỏ trên giường chậm rãi mở mắt. Trên người đau đớn cùng dấu vết nhắc nhở cô hôm qua điên cuồng như thế nào: "Tê..."
Trên người vô cùng sạch sẽ, chắc là Giang Hi giúp cô tắm rửa, cô đánh giá một chút, đây hẳn là phòng của Giang Hi.
Chỉ là không đúng nha, trong kịch bản Giang Hi có công việc phải xuất ngoại mà! Sao lại cứu cô?
Vô Dược: Tĩnh Dạ, cô xem có phải xuất hiện bug hay không?
Tĩnh Dạ: Kính thưa kí chủ, nhiệm vụ chỉ thị mọi thứ đều bình thường.
Chỉ chốc lát, cửa phòng bị mở ra, Giang Hi bước vào, ánh sáng rơi trên người hắn, Vô Dược thấy gương mặt anh tuấn của anh thấp thoáng sau cánh cửa nhìn cô lộ ra nụ cười. Ân, đối lập với Tĩnh Dạ đây mới chính là thiên sứ chân chính.
Tĩnh Dạ: Kí chủ, tôi còn nhỏ!
Vô Dược: Cô trưởng thành cũng vẫn là nữ, khẳng định không có đẹp như Giang Hi.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!