Chương 36: Chuẩn Bị Tốt Để Chết Chưa

Edit: Nại Nại

(Đọc ở trang chính chủ wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)

___

"Bách Lý cô nương... Hiện tại tự bản thân ngươi còn khó bảo toàn, hà tất phải trộn lẫn chuyện của bọn ta, chuốc lấy phiền phức? Ta với ngươi cũng không thù không oán, chỉ cần ngươi mặc kệ chuyện này, ta cam đoan ở Phong Tuyết Thành, không có ai dám động đến ngươi." Hứa Bác thân là thành chủ, tin tức Phong Vân biết đến, hắn đương nhiên cũng biết.

Đại gia tộc Bách Lý không phải nơi hắn có thể trêu chọc, mặc kệ nữ nhân trước mặt này đã bị gia tộc trục xuất hay chưa, hắn đều cần phải đối đãi cẩn thận.

Vu Hoan ngồi vào ghế bên cạnh Phong Vân, khí định thần nhàn nói: "Hứa thành chủ, ngươi thấy ta có giống như là cần ngươi bảo vệ không? Không nói những kẻ thật sự dám xuống tay với ta, mà nói hiện giờ Bách Lý Hiên và Bách Lý Chiến ở ngay trong thành, ngươi ngăn được không?"

Hứa Bác nháy mắt trừng lớn mắt, đồng tử một trận co giật, đáy mắt lập loè không thể tin tưởng.

Vì sao người Bách Lý gia đến mà không ai nói cho hắn biết?

Hắn còn chưa đem hai cái tên mà Vu Hoan nói kia liên hệ với Bách Lý gia chủ, huống chi là đại trưởng lão, nếu không lúc này hắn cũng không giật mình đơn giản như vậy.

"Cho nên nha, Hứa thành chủ, không cần há mồm tuỳ tiện ưng thuận hứa hẹn chuyện mà mình làm không được." Vu Hoan nhàn nhạt liếc mắt một cái về phía Hứa Bác.

"Xem ra, hôm nay Bách Lý cô nương muốn đối nghịch với ta đến cùng." Hứa Bác trấn tĩnh lại, dù nói thế nào đi nữa, ở đây cũng là địa bàn của Hứa gia hắn, hắn cũng không tin một tiểu nha đầu như Bách Lý Vu Hoan có thể làm gì hắn?

Bách Lý gia thì thế nào, Bách Lý Vu Hoan hiện giờ chẳng qua chỉ là đứa bị gia tộc trục xuất, dù hắn có giết nàng, Bách Lý gia cũng không có lý do gì gây sự với hắn.

Sau khi nghĩ thông suốt, áp lực trong lòng Hứa Bác liền nhỏ đi nhiều.

"Không, ta sẽ không đối nghịch với ngươi." Vu Hoan lắc đầu, một tay chống má, trên mặt treo tươi cười nhạt nhẽo: "Bởi vì trên thế giới này, không ai có thể đối nghịch với ta."

Trước kia nàng đều đối mặt với quỷ tu, thật sự chưa từng đối mặt với người.

Sắc mặt Hứa Bác trực tiếp tái luôn rồi, hắn đã gặp qua kẻ cuồng vọng, nhưng mà chưa thấy qua đứa nào còn nhỏ tuổi mà cuồng vọng như vậy...

"Hứa thành chủ, ta có thể cho ngươi thời gian suy nghĩ muốn cách chết như thế nào nha, chỉ cần ngươi nói ra, ta nhất định sẽ hoàn thành di nguyện của ngươi." Vu Hoan đem hai chữ di nguyện nhai đến phá lệ rõ ràng.

"Vu Hoan." Trong âm thanh lạnh lẽo của Dung Chiêu hàm chứa cảnh cáo.

Vu Hoan nhíu nhíu mày, buông bàn tay đang chống má, bất mãn nói: "Ta chỉ nói mà thôi, ngươi làm gì ghê vậy?"

Động thủ với Hứa Bác, nàng còn ngại bẩn tay.

Huống chi cái thời tiết này...

Dung Chiêu thấy sắc mặt Vu Hoan không tốt, có xu thế dần dần giảm xuống, hắn lập tức câm miệng không dám lên tiếng.

Hắn đã quên thời tiết hiện giờ, dựa theo tính tình Vu Hoan, khi thời tiết rét lạnh, động một chút cũng ngại mệt, huống chi là đánh nhau.

Mà Hứa Bác bị uy hiếp, sắc mặt hết tái rồi lại xanh, xanh lại chuyển đen, con ngươi đen tối biến đổi không ngừng.

Hai người đó thảo luận trước mặt người khác như chốn không người, quả thật là đủ rồi.

"Nếu các ngươi tìm chết, vậy đừng có trách ta." Trong giọng nói Hứa Bác không hề che dấu sát khí một chút nào, hắn vung tay lên, ngoài cửa liền tiến vào mấy chục người.

Vu Hoan liếc nhẹ những người đó một cái, như trào phúng như khinh thường nói: "Hứa thành chủ quả thật là quan lớn, nhiều người Hóa Huyền trung cấp như vậy, sợ là đội hình lớn nhất trong Phủ thành chủ có thể cầm đến nhỉ? Ngươi lấy nhiều người như vậy đối phó tiểu nha đầu như ta, không sợ hậu viện cháy sao?"

Vu Hoan ám chỉ làm Hứa Bác nhíu nhíu mày, hôm nay người đến Phủ thành chủ quả thật rất nhiều, nhưng từ sáng sớm hắn đã hạ lệnh không để hạ nhân của những người đó tiến vào, hẳn là không có vấn đề gì lớn.

"Điều này không phiền Bách Lý cô nương nhọc lòng lo lắng." Hứa Bác hừ lạnh một tiếng, hạ lệnh những người đó: "Một người cũng không giữ."

Bàn tay Vu Hoan chống lưng ghế, vừa lật về sau, nhẹ nhàng dừng ở bên cạnh người Dung Chiêu, thuận tay đẩy, Dung Chiêu đã bị đẩy đến vòng vây.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!