Edit: Nại Nại
(Đọc truyện ở Wattpad là ủng hộ và tôn trọng editor. Cám ơn mọi người.)
___
Đương nhiên Vu Hoan không trở lại tiểu viện mà Liên Thành an bài cho, mà đi một cửa hàng lớn nhất Định Nam Thành.
"Tiểu Hoan Hoan, chúng ta đến đây làm cái gì?" Linh La kéo Kinh Tà Đao, nghênh ngang ở trong cửa hàng đi loạn, người xung quanh đều nhìn với tầm mắt khác thường.
Một thanh đao lớn như vậy...
Một đứa bé nhỏ như thế...
Thật sự có thể tùy tiện chơi đùa sao?
Vu Hoan sờ sờ vòng bạc, cười đến có chút âm trầm.
Nàng lập tức đi về chưởng quầy: "Gọi ông chủ của các ngươi ra đây."
Chưởng quầy đang vùi đầu sửa sang lại sổ sách ngẩng đầu đánh giá Vu Hoan vài lần, trên mặt treo nụ cười khéo léo: "Vị cô nương này, tìm ông chủ của cửa hàng bọn ta có chuyện gì sao?"
"Ôn chuyện." Vu Hoan bình tĩnh đáp.
Ánh mắt của chưởng quầy có chút trở nên quỷ dị, tiểu cô nương này mới bao lớn, có thể ôn chuyện gì mới ông chủ?
Hơn nữa cửa hàng nhà bọn họ toàn bộ trên đại lục đều có mặt, sao nàng có thể xác định ông chủ ở đây?
Trong lòng có chút khinh thường, trên gương mặt tươi cười của chưởng quầy liền giảm bớt một chút: "Thật xin lỗi cô nương, ông chủ của bọn ta không có mặt ở cửa hàng, nếu ngài có chuyện gì, ta có thể giúp ngài chuyển lời."
Đối với lý do qua loa lấy lệ này, Vu Hoan cạn lời, chịu đựng không được kiên nhẫn: "Ta có một chuyện làm ăn phải làm, như vậy các ngươi có thể mời ông chủ nhà ngươi tới không?"
Nghe thấy chuyện làm ăn, biểu tình của chưởng quầy thay đổi.
"Ồ, đây không phải là nha đầu ăn điểm tâm mà nghèo đến độ không có tiền trả đây sao? Người ta chính là một thương nhân lớn, ngươi có vụ làm ăn gì với cửa hàng của Thịnh Gia? Chẳng lẽ lại muốn gạt người?"
Giọng nói này Vu Hoan còn nhớ rõ, chính là muội muội của nữ tử giúp mình thanh toán tiền ở cửa hàng điểm tâm trong thị trấn nhỏ kia.
Thôi Tâm Nhụy kéo theo Thôi Tâm Nhã đứng ở cửa cửa hàng, trước mặt bọn họ còn đứng một nữ nhân, trang điểm đẹp đẽ quý giá, dung mạo tinh xảo.
"Đây không phải là sủng thiếp của Ngụy hộ pháp Phần Thiên Cung sao? Hai nữ tử phía sau nàng ta là ai?"
"Sủng thiếp của Ngụy hộ pháp? Ai thế?"
"Đó, chính là nữ nhân đứng phía trước, lần trước ta ở trong yến hội có gặp qua, nghe nói Ngụy hộ pháp rất sủng ái vị nữ nhân này."
Người xung quanh khe khẽ nói nhỏ làm nàng ta không khỏi ưỡng ưỡng bộ ngực, ngẩng đầu bước về phía chưởng quầy.
"Ta muốn lấy trang sức lần trước đặt ở cửa hàng."
Chưởng quầy hình như quen biết nữ nhân này, cười gật đầu, thái độ cung kính nhiều hơn lúc nãy nhiều.
Thôi Tâm Nhụy đắc ý nhướng mày với Vu Hoan: "Không có tiền còn dám tiến vào cửa hàng Thịnh Gia, nha đầu ngươi đúng là không sợ chết."
Ai không biết ông chủ của cửa hàng Thịnh Gia là một người tham tiền, có tiền chính là thượng đế.
Cửa hàng Thịnh Gia có mặt khắp nơi trên đại lục, chuyện ở ngoài sáng an bài ngủ nghỉ, cho đến trong tối phóng hỏa giết người, chỉ cần có tiền, đều được!
Cho nên cửa hàng Thịnh Gia ở trên đại lục Trấn Hồn là cửa hàng có nhiều tiền nhất.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!