Cung Trĩ lên xe, Trương Sơn vẫn là vẻ mặt vô cảm: "Tiểu thư, trở về trường?"
Cung Trĩ à một tiếng, nàng bỗng nghĩ tới Cung Dực, lắc đầu: "Đi Khải Minh đi."
Trương Sơn nhìn Cung Trĩ từ kính chiếu hậu, thấy vẻ trầm tĩnh trên gương mặt xinh đẹp của Cung Trĩ, không nhìn ra tâm tư gì, chỉ đáp lại một tiếng, đổi tay lái. Cung Trĩ là một người cực kỳ có ranh giới, điều này đối với cha mẹ người thân của mình cũng vậy.
Tập đoàn Khải Minh là nơi Cung Dực sẽ thừa kế, từ lúc Cung Trĩ còn rất nhỏ đã có ý thức sẽ không chủ động đi đến đó, trừ phi có chuyện gì.
Nhưng bây giờ Cung Trĩ có thể có chuyện gì chứ?
Tình hình Triều Sinh giờ đây rất tốt, hình như cũng không cần Khải Minh xen vào. Trương Sơn đang suy nghĩ, trong xe im ắng làm người cảm thấy hơi ngột ngạt.
Trương Sơn bật nhạc, khúc dương cầm Cung Trĩ thích từ trong truyền ra, là K304 Mozart.
Cung Trĩ đưa mắt nhìn: "Đổi bài khác."
Trương Sơn vội vàng vặn nút, lần này là khúc ca hạnh phúc. Nốt nhạc quen tai nhảy lên, như là sự tích cực vĩnh viễn dâng trào, Cung Trĩ cười, giờ mới không nói gì, chỉ cúi đầu nhìn máy tính bảng trong tay.
Buổi sáng xem nhật báo kinh tế là thói quen của nàng, nhưng thời gian gần đây, nàng quá lười biếng. Trước kia vì tránh hiềm nghi, nàng cố ý không chú ý tình huống thành phố A, rất nhiều tin tức cần người bên cạnh nói mình mới phát hiện, vậy mà điều này cũng không làm nàng cảnh giác.
Cung Trĩ nhéo sống mũi của mình.
Điện thoại phát ra tiếng ting ting ting ting, Cung Trĩ cầm điện thoại lên xem, bên trong là cái nhóm trước đây Khương Nhiên kéo nàng vào, có người nhỏ nhẹ nhắn một câu: "Nghe nói cổ phần Ông gia xuống dốc không phanh, tìm người đầu tư khắp nơi?"
"Cái này mắc mớ gì tới cậu? Cậu không đi xem túi lại đổi xem báo kinh tế?"
Lập tức liền có người đáp.
"Ông Nam rất đẹp trai mà! Anh ý sẽ không phá sản luôn đó chứ?"
"Ha ha ha, nếu anh ấy phá sản, tớ có thể bao ảnh không ta?"
Trong nhóm hi hi ha ha nói chêm chọc cười, đến khi có người nhắn câu: "Nhưng tớ nghe nói Ông gia đi cầu Cung gia rồi, Cung gia còn định gả con gái tài trợ cho Ông gia kia kìa."
"xxx đã bị đá ra nhóm chat "
Cùng với đó là tài khoản của Khương Nhiên bắt đầu chửi ầm lên: "Ai đang truyền bậy? Nếu ai nói bậy một câu, đừng trách tớ không khách khí!
"Trong nhóm liền im bặt. Trong mắt Cung Trĩ nổi lên ấm áp, người bạn này của nàng, lúc mấu chốt vẫn đáng tin. Sau đó điện thoại của Khương Nhiên liền vang lên, Cung Trĩ hơi do dự, liền nghe máy:"A lô?"
"Đại tiên, cậu có muốn bỏ trốn không?"
Cung Trĩ: "..." Quả nhiên đáng tin đều là ảo giác của nàng, "Tớ bỏ trốn với ai?"
"Ôi, sao tớ biết? Cậu đã tìm tớ hỏi phim, hơn nửa là có đối tượng phải không?
"Khương Nhiên một thiếu nữ tràn đầy sức sống, bây giờ cả người đều tràn đầy mùi hóng hớt phát ớn. Cung Trĩ:"..."
Hình như cảm thấy lửa giận của Cung Trĩ từ xa, Khương Nhiên lại vội nói sang chuyện khác: "Cung gia các cậu gần đây rất náo nhiệt ha, nghe nói anh cậu thầm bao một cô gái?"
Cung Trĩ: "..."
Nàng nhéo sống mũi của mình, lòng mệt mỏi.
"Nói nghe coi, cậu lại nghe được cái gì rồi."
"Thật ra thì cũng không có gì... Ôi" Giọng Khương Nhiên ép tới thấp hơn chút.
"Không phải gần đây Triều Sinh bị chia thành hai phần muốn hai bên cạnh tranh sao? Có người nói, chưa từng thấy giám đốc và phó giám đốc công khai tranh giành bao giờ, quả là giống như con dế... Rất ra dáng vung tiền như rác vì người đẹp."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!