Sau khi thẳng thắn, giữa hai người dường như có chút thay đổi. Thẩm Dĩnh không tránh né Cung Trĩ nữa, cô sẽ mang tài liệu đến trên bàn ghế ở phòng khách, vừa uống cà phê, vừa làm việc.
Có lúc Cung Trĩ đi ngang qua bên người cô, Thẩm Dĩnh cũng sẽ không tránh. Đương nhiên, một số chuyện lén lút, Thẩm Dĩnh vẫn sẽ làm ở phòng mình.
"Em rất hiểu biết về công ty."
Sau một lần trò chuyện, Thẩm Dĩnh hơi phức tạp nhìn về phía Cung Trĩ. Cô phát hiện công việc lớn nhỏ và số liệu trong công ty, Cung Trĩ có thể mở mồm nói ngay, không hề giống như những gì cô nghĩ lúc trước, cho rằng Cung Trĩ chỉ là một người cấp trên nắm cổ phần, hàng năm ăn cổ tức, cho dù quan tâm báo cáo tài chính, cũng sẽ không đặt toàn bộ tâm tư vào công ty.
Đây chỉ là một ít tài sản nho nhỏ Cung gia bỏ ra, có thể nói, chính là một nơi để cho con gái nhà mình xài tiền tiêu vặt.
Thẩm Dĩnh tin tưởng, cho dù là lão gia tử Cung gia, kể cả Cung Dực, cũng sẽ không nghĩ rằng Cung Trĩ lại hiểu rõ sản nghiệp Triều Sinh như vậy.
"Người có thể lười biếng, nhưng không thể để người khác nắm giữ." Cung Trĩ nâng cằm cười ngây thơ với Thẩm Dĩnh.
Thẩm Dĩnh bị nụ cười này làm cho ngây người, ngay sau đó cô nhớ tới Cung Trĩ kiếp trước bị đưa ra nước ngoài mà không hề có sức phản kháng.
Cô gật đầu một cái, cảm thấy Cung Trĩ đa phần là bởi vì trải qua quãng thời gian đó, cho nên mới để ý đến công ty. Cô nhớ lại quá khứ, không hề có tý ấn tượng nào về công ty Triều Sinh này, cũng không biết làm lại một đời có phải thay đổi rất nhiều thứ hay không.
Nhưng dù có thay đổi như thế nào đi nữa, cô vẫn gặp Cung Trĩ.
Gặp được Cung Trĩ tốt hơn này.
Thẩm Dĩnh cúi đầu xem tài liệu.
[Trị số hắc hóa 80]
"Đang suy nghĩ gì? Vui vẻ như vậy?"
Cung Trĩ nghe thấy tiếng trị số hắc hóa giảm xuống, tức thì vui vẻ. Với lại, sau khi họ "thẳng thắn", trị số hắc hóa của Thẩm Dĩnh liền giảm xuống rất mượt, điều này làm cho Cung Trĩ nhìn Thẩm Dĩnh thuận mắt hơn.
"Vui vẻ?
"Hình như Thẩm Dĩnh có hơi kinh ngạc, ngẩng đầu nhìn Cung Trĩ. Cung Trĩ à một tiếng, giữ lấy khóe môi của mình, nhấc lên trên, kéo ra một nụ cười:"Cười thành như vậy nè!"
Thẩm Dĩnh nghe vậy, sờ sờ khóe môi của mình, đó là một độ cong hướng lên trên, chỉ mới chạm vào, liền có thể suy ra cô rốt cuộc vui vẻ như thế nào.
Vui vẻ... bởi vì người này...
Thẩm Dĩnh chợt cảm thấy ngón tay mình như bị bỏng, nhanh chóng thu về tay mình, cô cúi đầu, có hơi hốt hoảng lật trang tài liệu.
[Trị số hắc hóa 81]
Cung Trĩ: ...
Nàng lại nói sai cái gì rồi?
[Lòng dạ đàn bà, như kim dưới đáy biển.]
Cung Trĩ thâm trầm nói.
Hệ thống thì âm thầm gật đầu.
Hai người im lặng trong chốc lát, điện thoại bỗng vang lên, Thẩm Dĩnh nhận điện thoại, sau khi thấy tên người gọi, tức thì nhướng mày, kiểm tra trị số hắc hóa phát ra tạp âm tít tít, cuối cùng vẫn trở nên yên lặng. Cung Trĩ tò mò, thò đầu ra nhìn thử.
Thẩm Dĩnh cúp điện thoại, ngẩng đầu liền nhìn thấy Cung Trĩ ngó dáo dác, cô buồn cười không nhịn được: "Em nhìn cái gì?"
Cung Trĩ nháy nháy mắt: "Vậy chị có thể nói cho em biết không?"
"Là Ông Nam." Thẩm Dĩnh cũng không giấu giếm, cô nhớ tới kiếp trước Cung Trĩ si mê Ông Nam, trong lòng liền cảm thấy hơi chán ghét.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!