Chương 13: Hiểu lầm?

Mang mèo theo, tìm bệnh viện thú cưng ở vùng lân cận, kiểm tra, đuổi bọ, còn ôm một đống lớn đồ ăn cho mèo, tấm cào móng, cát mèo và chậu WC cho mèo.

Lúc đi ra, trời đã tối, đèn đường lần lượt thắp sáng, rọi vào trên mặt đường là ánh sáng ố vàng nhàn nhạt. Loại ánh sáng này làm người ta cảm thấy có chút ấm áp, đặc biệt là bên người còn có thêm người và mèo.

Cả cuộc hành trình Cung Trĩ đều có chút mờ mịt, nàng nhìn Thẩm Dĩnh ôm con mèo nhỏ cười, hai tay mình đặt trên tay lái, còn có chút chưa hoàn hồn. Bất kể là kiếp trước hay kiếp này, Cung Trĩ cũng chưa từng nuôi động vật nhỏ.

Kiếp trước là bởi vì suốt ngày bề bộn nhiều việc rất mệt mỏi, mà nay kiếp này thì chưa từng nghĩ đến sẽ chịu trách nhiệm đối với một sinh mạng nhỏ.

Nhưng đột nhiên, liền có con trai có con gái rồi.

Không sai, hai con mèo nhỏ, một đực một cái, hoạt bát hiếu động, vùi ở trong lòng Thẩm Dĩnh kêu không ngừng.

Thẩm Dĩnh cũng không mấy quen tay, cô cúi đầu nhìn con mèo nhỏ, đột nhiên nói: "Cô thích mèo?"

"... Không hẳn." Cung Trĩ lái xe, đi về phía nhà, "Nhưng nuôi mèo cũng không tệ. Cô biết không? Tiếng mèo khò khè sẽ phát ra một loại cộng hưởng, có thể đề cao sức miễn dịch của con người."

Thẩm Dĩnh: "... Cô theo đuổi sức khỏe... có hơi cố chấp ha.

"Cô rốt cuộc phát hiện, thói quen tập thể dục và lối sống làm việc nghỉ ngơi tốt, trong tủ lạnh không phải sữa bò thì là nước lọc, bữa ăn sáng giàu dinh dưỡng—— mặc dù chưa cùng ăn bữa tối và bữa trưa, nhưng cô cảm thấy chắc không khác lắm. Thẩm Dĩnh cúi đầu trêu con mèo nhỏ:"Tôi thậm chí tưởng rằng kiếp trước cô đột tử, kiếp này mới chú ý như vậy.

"Còn không phải là đột tử sao? Cung Trĩ bĩu môi một cái, đến bây giờ nàng vẫn hơi khiếp đảm, vốn dĩ bóng ma kiếp trước đã rời xa hai mươi năm, đột nhiên lại như bóng với hình, là ai cũng không chịu được."Ngủ sớm dậy sớm thân thể khỏe mạnh.

Tôi có tiền có nhà có xe lại có tiền, không theo đuổi những thứ khác, chỉ có thể theo đuổi sức khỏe thôi.

"Nói có lý có tình, làm người ta tin tưởng. Nhưng nghe vào rất khiến người ta muốn đánh nàng. Thẩm Dĩnh cười một tiếng thật khẽ, cũng không lại quấn quít cái vấn đề này:"Đây là cô cứu, không đặt tên cho chúng nó sao?"

"Không phải cô cứu à?"

"Nhưng là cô bỏ tiền ra."

Cung Trĩ nghiêng đầu thoáng nhìn Thẩm Dĩnh, lại cúi đầu liếc nhìn hai con mèo nhỏ leo trèo, sau đó lại bị thiết trảo vô tình bắt trở về, sau một lúc trầm mặc mới nói: "Hoa Hoa... cùng... Đại, Đại Hoàng... ?

"Trong lúc lâu, bên trong xe rất im ắng. Yên lặng lâu, liền có vẻ rất gượng gạo. Cứu mạng! Là một học sinh kém trước kia ngay cả đại học cũng chưa học xong, đặt tên thật không phải là thế mạnh của nàng, cho dù làm lại cuộc đời cũng thế! Cung Trĩ hơi mất tự nhiên, nàng vặn cổ một cái:"Vậy, nếu không thì... Bò Sữa cùng Tiểu..."

Chữ Hoàng còn chưa ra khỏi miệng, Thẩm Dĩnh liền ngẩng đầu mỉm cười: "Vậy Bò Sữa đi, một con khác để tôi."

Cung Trĩ luôn có loại trực giác cự tuyệt sẽ chết rất thảm, nàng im lặng, sau đó gật đầu.

Đến nhà, Thẩm Dĩnh sau khi được Cung Trĩ đồng ý, liền bắt đầu lu bù lên. Cung Trĩ thấy cô hành động chưa quen, nhưng nên làm gì với không nên làm gì hình như đã sớm quen thuộc trong lòng.

Cung Trĩ uống sữa bò nhìn Thẩm Dĩnh đi tới đi lui ở trong nhà, con mèo nhỏ ban đầu có hơi sợ, rúc trong góc bất động, nhưng nhìn qua, hầu như có thể thấy còn sống.

[Đây mới là cuộc sống.]

Cung Trĩ không nhịn được cảm khái.

Hệ thống: [Bởi vì có con trai có con gái có vợ?]

[Cô câm miệng cho tôi!]

Cung Trĩ không chút do dự tắt âm hệ thống, sau đó đứng dậy lại hâm cho Thẩm Dĩnh cốc sữa nóng: "Có qua có lại."

"Cảm ơn.

"Thẩm Dĩnh mỉm cười, nhận lấy nhấp một ngụm, nhiệt độ rất vừa vặn, nhìn qua là biết đã làm không ít lần. Cô đưa mắt nhìn, thấy Cung Trĩ ẩn núp, ánh mắt có chút mong đợi. Thế là Thẩm Dĩnh hơi khựng lại,"Uống rất ngon."

Cung Trĩ cười lên: "Sữa bò thích hợp nhất 30-40 độ, tôi dùng que nhiệt kế đo lường qua, vừa vặn 35℃. Nhiệt độ quá cao sẽ tổn hại vật chất dinh dưỡng bên trong."

Thẩm Dĩnh: "..." Cô cúi đầu nhìn sữa bò trong tay, đột nhiên cảm thấy cái cốc sữa này trở nên quý báu hơn, "À... Cảm ơn, rất là tuyệt vời."

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!