Chương 37: (Vô Đề)

Hoàng hôn dần buông, bầu trời phía tây như một biển lửa rực rỡ đang bùng cháy.

Trong phòng họp, sau nhiều giờ tranh luận kịch liệt, cuối cùng hai bên cũng chốt xong toàn bộ điều khoản trong hợp đồng. Bùi Phương Yến xoa xoa thái dương đang đau nhức, ánh mắt hướng về phía cửa, thắc mắc không biết Thiệu Dã sao còn chưa tới.

Buổi trưa cậu có nhắn tin bảo ra ngoài có chút việc, giờ vẫn chưa quay lại sao?

Bùi Phương Yến cầm điện thoại lên, định gọi cho Thiệu Dã thì thư ký bước vào, gọi một tiếng, "Sếp."

"Chuyện gì?" Bùi Phương Yến mở danh bạ, không thèm ngẩng đầu lên hỏi.

Thư ký có vẻ hơi căng thẳng, "Tiểu thư Tô bị bắt cóc rồi."

Bùi Phương Yến ừ một tiếng, nhấn vào cái tên đứng đầu danh bạ.

"… Bọn chúng còn bắt luôn cả Thiệu Dã." Thư ký bổ sung.

Động tác của Bùi Phương Yến khựng lại, ánh mắt sắc bén như mũi tên lạnh lùng đâm thẳng về phía thư ký, giọng nói băng lãnh, như nhuốm đầy sương giá, "Cậu nói cái gì?"

Thư ký bị ánh nhìn ấy làm cho rợn da gà, nhưng vẫn lặp lại một lần nữa, "Thiệu Dã cũng bị bắt cóc rồi."

"Bắt… cóc?" Bùi Phương Yến nhíu mày, sắc mặt u ám.

"Đúng vậy, bọn chúng vừa gọi điện tới, yêu cầu trong ba ngày phải chuẩn bị đủ hai trăm ba mươi triệu tiền chuộc, chuyển vào một tài khoản nước ngoài. Cấm báo cảnh sát, nếu không sẽ giết con tin." Thư ký vừa nhận được tin tức, giọng điệu bọn bắt cóc rõ ràng là muốn dùng Tô Nguyệt Tương để đòi tiền, nên anh ta mới nhắc đến cô trước.

Lúc này, điện thoại của Bùi Phương Yến đã được kết nối, tín hiệu tút… tút… vang lên rất lâu mà không có ai bắt máy, cho đến khi hệ thống tự động phát thông báo.

Bùi Phương Yến hạ điện thoại xuống, trong đôi mắt đen sâu thẳm lóe lên một tia u ám, khóe môi anh nhếch lên, nở một nụ cười khiến người ta lạnh sống lưng.

Thư ký nhìn thấy mà tim đập thình thịch, chưa bao giờ thấy sếp có biểu cảm như vậy. Anh ta cẩn trọng hỏi, "Sếp, chúng ta có báo cảnh sát không?"

"Bọn chúng không cho báo cảnh sát mà?" Giọng Bùi Phương Yến trầm xuống, lạnh lẽo như băng giá, "Bảo chúng gửi video cập nhật con tin mỗi giờ, chỉ cần có một vết thương, thì đừng hòng lấy được một xu."

Rõ. Thư ký gật đầu, rồi hỏi tiếp, "Vậy chúng ta có chuẩn bị tiền chuộc không?"

"Cứ chuẩn bị trước." Bùi Phương Yến nói. "Cậu lập tức liên lạc với Hứa Du, bảo anh ta đi tìm người."

Giới kinh doanh từng đồn đại rằng khi còn ở nước ngoài, Bùi Phương Yến từng thành lập một đội lính đánh thuê, nhưng chưa bao giờ thấy anh sử dụng, dần dà không ai còn nhắc đến chuyện này nữa. Nhưng những người thân cận với Bùi Phương Yến đều biết, tin đồn này có ít nhất tám phần là thật. Và Hứa Du chính là đội trưởng của đội lính đánh thuê đó.

Sếp đã điều động cả đội quân này… Với đám bắt cóc, có khi thà để cảnh sát can thiệp còn đỡ hơn.

"Ba ngày phải tìm được người." Bùi Phương Yến lạnh lùng nói. "Nếu không tìm được…"

Câu sau anh không nói tiếp, nhưng thư ký đứng bên cạnh nghe mà lạnh sống lưng. Anh ta có linh cảm, câu tiếp theo của sếp chắc là không tìm được thì cả đám cùng chôn theo.

Chỉ trong vòng mười phút, Hứa Du đã dẫn theo toàn bộ đội ngũ tinh anh có mặt tại tòa nhà công ty. Trên đường đến đây, bọn họ đã bắt đầu hành động, điều tra toàn bộ camera giám sát dọc tuyến đường, lần theo tín hiệu cuộc gọi của bọn bắt cóc để xác định vị trí hiện tại.

Bùi Phương Yến chăm chú nhìn vào đoạn video bọn bắt cóc vừa gửi tới.

Trong video, Thiệu Dã nằm bất động trên nền đất trống, mắt nhắm nghiền, tay chân bị trói chặt, chỉ có phần lồng ngực phập phồng khẽ chứng tỏ cậu vẫn còn sống.

Lần đầu tiên trong đời, Bùi Phương Yến căm hận đôi chân vô dụng của mình đến vậy. Đôi mắt anh tối đen như vực sâu, sát khí ngùn ngụt.

Nếu Thiệu Dã không còn nữa…

Ý nghĩ này vừa thoáng qua, Bùi Phương Yến đã cảm thấy không thể chịu đựng nổi. anh đưa tay đặt lên ngực mình. Anh vẫn luôn cho rằng trên đời này chẳng có gì đáng sợ, ngay cả cái chết cũng chỉ là chuyện trong chớp mắt. Nhưng giờ đây, anh cuối cùng cũng có thứ để sợ.

Nỗi sợ hãi ấy từ sâu trong tim anh lan ra, chảy dọc theo huyết quản, lan đến từng tấc da thịt. Anh siết chặt nắm tay, gân xanh trên mu bàn tay căng lên dữ dội. Anh không dám nghĩ, nếu một ngày nào đó Thiệu Dã thực sự biến mất, anh sẽ làm ra chuyện gì.

Nếu cậu chưa từng xuất hiện, thế giới này vẫn có thể chấp nhận được.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!