Cậu ngẩng đầu nhìn lại tiêu đề trên cùng, xác nhận mình không vào nhầm bài, sau đó nghiêm túc xem lại bức ảnh của chính mình trong bài viết. Phải nói thật là chụp cũng đẹp trai phết, thế là Thiệu Dã không nhịn được mà giữ tay lưu ảnh về trước, tiện thể còn thả một like cho cái ông ở tầng một khen ngực mình không nhỏ.
Có mắt nhìn đấy.
Nhưng mà bạn trai nhỏ?
Nhỏ chỗ nào cơ?
Cái thế giới này đúng là ngày càng ảo ma Canada, hay lát nữa gọi điện hỏi ba mẹ xem mình có anh em sinh đôi không ta?
Thiệu Dã hít sâu một hơi, ngón tay lướt xuống dưới. Cậu nghĩ, biết đâu mấy tầng dưới đang chửi tác giả bài viết này cũng nên.
Nhưng đời không như là mơ, ngoại trừ một số bạn học không rõ tình hình vào hỏi thật hay giả, thì phần lớn comment còn lại toàn là bổ sung chứng cứ củng cố giả thuyết của chủ thớt.
Có người trả lời: Mỗi lần thấy Thiệu Dã đi kiếm chuyện với Tư Húc, cậu ta đều mạnh miệng tuyên bố mình là "người của hội trưởng". Hồi đó tôi tưởng cậu ta là đàn em của hội trưởng, hóa ra lại là bạn trai?
: Tư Húc: Tôi cũng không biết luôn á! Nó chưa từng nói với tôi mà?!
: Hôm qua lúc cậu ta mang huy chương đến cho hội trưởng, mấy người không thấy hội trưởng cười hớn hở như bông hoa nhỏ à?
: Tôi là người trong hội học sinh đây. Có lần Thiệu Dã đến tìm hội trưởng, đúng lúc hội trưởng không có ở đó vì đang đi họp với hiệu trưởng. Tôi cố tình bảo cậu ta là hội trưởng ra căn tin rồi. Giờ tôi hơi lo đây, mai lỡ mà bước vào văn phòng hội trưởng bằng chân trái trước, liệu có bị đuổi khỏi hội học sinh không nhỉ???
Vãi! Hóa ra là vậy! Chả trách hôm đó cậu đi lòng vòng căn tin ba vòng mà không thấy hội trưởng, tức quá ăn liền ba phần pudding xoài! Không được, tối nay về phải mách hội trưởng mới được!
Ơ?
Hình như có gì sai sai?
Thôi kệ!
Thiệu Dã lướt thêm hai trang nữa, tình hình trong bài viết vẫn không hề xoay chiều, trái lại ngày càng có nhiều người tin chắc rằng cậu chính là bạn trai hội trưởng. Cậu dần dần đặt điện thoại xuống, rơi vào trạng thái vô định. Cậu cảm thấy bản thân cần phải nói gì đó, nhưng lại không biết bắt đầu từ đâu.
Bạn cùng bàn siết tay thành nắm đấm, đưa lên miệng Thiệu Dã giả làm micro, nghiêm túc phỏng vấn, "Bạn học Thiệu Dã, xin hỏi giờ phút này bạn có cảm nghĩ gì? Xin nhớ rằng, từng câu từng chữ của bạn đều có thể trở thành bằng chứng trước tòa."
Thiệu Dã trầm tư hồi lâu, ngẩng đầu lên, hỏi lại, "Tại sao bọn họ lại bôi nhọ sự trong sạch của tao?"
Bạn cùng bàn hả một tiếng, bộ não suýt nữa lag. Cậu ta hỏi, "Vậy mấy chuyện trong bài có thật không?"
Thiệu Dã ngẫm nghĩ một lúc, gật đầu, "Chắc là thật, nhưng đâu có quan trọng."
Thế cái gì mới quan trọng?
Bạn cùng bàn nhìn cậu chằm chằm, có chút nghi ngờ, "Vậy rốt cuộc ông… có trong sạch không?"
Thiệu Dã: "……"
Bị nhìn đến mức chột dạ, cậu lưỡng lự đáp, "… Chắc cũng còn ổn?"
Thế thì nói gì nữa? Làm luôn cái quy trình bách niên hảo hợp đi chứ còn gì!
"Đây là vu oan, chắc chắn là vu oan!" Thiệu Dã lia tay qua lại trên màn hình điện thoại, lẩm bẩm, "Mấy người này ghen tị với sự quan tâm của hội trưởng dành cho tao, muốn dùng cách này để khiến hội trưởng né xa tao đây mà!"
Cậu cảm thán, "Lòng người hiểm ác đến thế sao? Mai về tao sẽ bảo hội trưởng khóa tài khoản hết đám này!"
Bạn cùng bàn nhìn cậu một cách phức tạp, môi mấp máy như muốn nói gì đó nhưng cuối cùng lại thôi.
Thiệu Dã định gửi bài viết cho Tịch Quan Minh thì đột nhiên khựng lại, quay qua hỏi, "Sao mày nhìn tao kiểu đó?"
Bạn cùng bàn lặng lẽ lùi lại mấy bước, giữ khoảng cách an toàn rồi mới lên tiếng, "Ông biết bây giờ ông trông giống gì không?"
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!