Buổi tự học buổi tối, Thiệu Dã cùng cả lớp kéo nhau vào nhà thể chất kiếm phòng trống để tập kịch bản phiên bản Người đẹp ngủ trong rừng theo phong cách nữ chính bá đạo. Đám con gái thức trắng đêm, gấp rút hoàn thành hơn nửa kịch bản.
Thiệu Dã nhìn cái áo gi
-lê da và quần da bó trên tay, lẩm bẩm, "Tôi thấy bộ đồ này có gì đó không đứng đắn lắm…"
Lớp trưởng không cao nhưng lại rất nhiệt huyết, nghe vậy liền nhảy lên, vỗ vai cậu, "Không đứng đắn là đúng rồi! Nhân vật của cậu vốn dĩ là một pháp sư lươn lẹo mà!"
Ủy viên văn nghệ đứng bên cạnh gật gù, "Chứ ai đời pháp sư nghiêm túc lại tự đào hố rồi tự nhảy vào?"
Thiệu Dã: "……"
Cái hố đó chẳng phải bọn họ đổi chỗ hay sao? Đổ hết tội cho pháp sư là sao chứ!
Lớp trưởng thúc giục, "Mau mặc thử đi!"
Thiệu Dã nhớ lại lời dặn dò lấy quần áo về giặt trước rồi hãy mặc của Tịch Quan Minh trong văn phòng chiều nay. Thế là cậu thuật lại nguyên văn cho lớp trưởng nghe.
Lớp trưởng nhìn cậu đầy kinh ngạc, "Ủa? Sao nay cậu kĩ tính vậy? Không giống phong cách chút nào nha?"
Thiệu Dã chỉnh lại cổ áo, trầm giọng, "Đừng nhìn tôi bằng con mắt của ngày hôm qua nữa. Tôi đã không còn là tôi của quá khứ rồi."
Đám bạn xung quanh tò mò, "Ủa? Rồi có chuyện gì?"
Thiệu Dã kiêu hãnh hất cằm, quét mắt một vòng, chậm rãi tuyên bố, "Tôi đã biết giải hệ phương trình tuyến tính rồi."
Cả lớp: "……"
Lớp trưởng thở dài, nhìn Thiệu Dã đầy thương cảm, "Rồi, hiểu rồi. Tôi sẽ bảo Tiểu Hoàng cắt bớt mấy đoạn thoại dài phía sau của cậu."
Thiệu Dã chẳng hiểu mô tê gì nhưng vẫn lễ phép, "Cảm ơn lớp trưởng."
Sau khi đọc lại kịch bản một lượt, bọn họ chỉnh sửa thêm vài chỗ rồi chốt hạ bản cuối cùng. Kịch bản và cả trang phục diễn được giao cho Thiệu Dã mang về để luyện tập.
Thiệu Dã xách đồ thẳng tới ký túc xá của Tịch Quan Minh. Người không có ở đó, thế là cậu tự thân vận động. Mớ đồ toàn da, giặt nước thì không ổn, nên cậu lấy khăn ướt lau sơ rồi lôi máy sấy ra hì hục thổi suốt nửa tiếng, cuối cùng cũng xong.
Chiếc áo gi
-lê da có vài dây đai bắt chéo trước ngực, thêm một sợi xích bạc dài lủng lẳng. Cúc tháo dây đai lại nằm hết phía sau, thành ra muốn mặc vào mà không có ai giúp thì chỉ có cách chui đầu vô rồi kéo xuống thôi.
Thiệu Dã làm thử, nhưng áo quá chật, dính sát vào người cậu. Mặc được một nửa thì mấy sợi dây đai xoắn lại với nhau, kẹt cứng ngay ngực. Cậu không dám kéo mạnh vì sợ bung áo, thế là rơi vào tình cảnh không mặc vô được mà cũng không thoát ra được. Dây xích đập vào mấy cái khóa kim loại leng keng, nghe càng lúc càng bực.
Tịch Quan Minh vừa mở cửa đã thấy cảnh tượng, Thiệu Dã đứng bên giường, hai tay giơ lên trời, người thì xoay qua xoay lại như đang thực hiện nghi thức triệu hồi gì đó. Thêm một sợi dây đai quấn quanh cổ, nhìn không khác gì đang chuẩn bị lên giàn treo cổ.
Tịch Quan Minh dựa vào cửa, khoanh tay nhìn một lúc rồi bật cười, "Bộ đồ đẹp đẽ như vậy, sao vào tay cậu lại thành ra thế này?"
Thiệu Dã nghe tiếng liền quay đầu lại, bất mãn phản bác, "Cái này mà gọi là đồ đẹp đẽ gì?"
Tịch Quan Minh bước tới, đặt một tay lên vai cậu, điềm tĩnh nói, "Đừng nhúc nhích, để tôi xem cậu làm kiểu gì mà ra nông nỗi này."
Thiệu Dã trông không khác gì một con rối bị mắc kẹt giữa chừng, vừa nghe Tịch Quan Minh nói xong liền đứng im phăng phắc, không dám nhúc nhích. Tịch Quan Minh đi vòng quanh xem xét, cuối cùng cũng phát hiện vấn đề, một sợi dây đai lẽ ra phải bắt chéo trước ngực lại bị cậu mặc lệch ra sau lưng, còn móc vào một sợi khác, thành ra không thể kéo áo xuống được.
Tịch Quan Minh lần mò gỡ từng cái khóa giấu phía sau áo gi
-lê, giúp Thiệu Dã tháo hết mấy sợi dây rối tung. Cuối cùng, cậu cũng có thể thở phào nhẹ nhõm và thành công mặc áo vào.
Lúc nhìn ảnh, Thiệu Dã đã thấy cái áo này hơi hở hang, nhưng giờ mặc lên người mới biết nó lộ đến mức nào, ngực gần như phơi bày toàn bộ. Tịch Quan Minh vòng ra sau lưng, túm lấy mấy sợi dây đai rồi kéo qua ngực cậu, khóa lại vào mấy cái cúc ẩn. Chỉ trong chốc lát, mấy sợi dây da đã siết chặt quanh người Thiệu Dã, phần cơ ngực rám nắng lộ ra khỏi khoảng trống giữa các dây đan chéo.
Tịch Quan Minh cúi xuống, ngón tay móc lấy một sợi dây rồi kéo mạnh ra ngoài.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!