Chương 48: Gấp không thể chờ

Nội tâm Hàn Nhạn chấn động, suy đoán của Dương Kỳ là ngụ ý chuyện này

của võ quán sẽ có thiệt hại vì nó có liên quan tới Thất Hoàng Tử. Nhưng

mà không phải bây giờ, Trần Thị Lang ba năm sao nếu mở một võ quán cho

nữ tử giống thế này, dĩ nhiên là không đạt được hiệu quả đến vậy. Chẳng

lẻ ngài ấy bây giờ đã nhìn ra gì điều gì rồi sao?

Nhưng mà nàng là một khuê nữ, ở trước mặt người ngoài không thể bày tỏ

chuyện chính sự của triều đình. Nàng nữa cười nữa không:

"Lão tiền bối. Đệ đệ của dân nữ..."

Dương Kỳ gắt gao nhìn chằm chằm nàng một lúc lâu:

"Ngươi chọn một ngày nào đó dẫn hắn tới đây đi. Nếu như là một người thông minh, lão phu đây cũng không keo kiệt đến nỗi có mấy quyền cước mà không được dạy cho hắn."

Hàn Nhạn phát hiện thái độ Dương Kỳ đối với nàng đã từ từ trở nên tốt

hơn, trong lòng cũng cảm thấy vui mừng. Vì thế từ trong túi lấy ra một

cái gối nệm: "Đây là tiểu nữ sai nha hoàn làm một cái gối nịt. Lão tiền bối suốt ngày tập võ khó tránh khỏi việc các ngón tay bị tổn thương.

Bây giờ đã là mùa đông, ông nội của tiểu nữ từng dùng cái này để giảm

bớt đau đớn, nếu các ngón tay không có vấn đề gì thì dùng cái này đặt ở

trên đùi cũng có thể chống lạnh. Thỉnh lão tiền bối nhận, không cần

khách sáo."

Dương Kỳ ngẩng ra, Cấp Lam đã mang cái gối đưa lên. Dương Kỳ vừa nhận

mới thấy là một chiếc gói da thỏ được làm từ vải xa tanh màu xanh xám,

đường may tỉ mỉ, không có hoa văn và màu sắc tươi đẹp nào khác, chỉ có

một góc là được sửa thành con Tỳ Hưu (1). Có thể nhìn thấy là chiếc gối

này được làm người từ người có lòng. Trong lúc nhất thời ông có chút bối rối.

Cả đời Dương Kỳ chưa bao giờ lập gia đình, dưới gối cũng không có đứa

con nào. Giờ giương mắt nhìn lại, thấy vóc dáng Hàn Nhạn nhỏ bé, dáng vẻ đáng yêu, nét mặt thận trọng và thông tuệ nhưng có chút không hợp với

tuổi thật.

Trong lòng ông không khỏi cảm thán, nếu đứa bé vừa thông minh vừa thanh tú này là con gái của mình, thì ông sẽ biến nó thành trái tim của mình, là hòn ngọc quý trên tay, vì điều này mà kiêu ngạo và tự hào.

Ngươi rất có tâm.

Một lúc lâu sau, Dương Kỳ mới thở dài nói.

Hàn Nhạn đáp lễ lại:

"Chỉ là bọn nha hoàn làm, tiểu nữ chỉ nói cũng không dám tham công gì." Dừng một lát, nàng lại nói:

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!