Chương 43: Ban thưởng nhiều hơn

Không có ai biết, nàng đã phải trả giá lớn như thế nào mới đạt được bút

pháp dày công tôi luyện như vậy. Kiếp trước, sau khi thoát khỏi tay sơn

tặc, nàng đã tự đóng chặt bản thân, suốt ngày tự nhốt mình ở trong Thanh Thu Uyển. Mỗi đêm đều luôn gặp phải những cơn ác mộng liên tiếp, không

cách nào ngủ được, cho nên mới đốt đèn dầu, viết chữ vẽ tranh để giết

thời gian, tạm thời quên mất những bóng ma kia.

Trên đời nào có nhiều thiên tài như vậy, cũng chỉ là quá quen thuộc mà

thôi, cùng một loại tranh chữ, luyện một trăm lần, luyện một ngàn lần,

cho dù hỏng cũng có tới bảy phần thành công. dVì vậy mặc dù kiếp trước

thư pháp của nàng chỉ thuộc loại thường thường, nhưng trải qua nhiều đêm khó ngủ như vậy, cũng liền đạt được cách vẽ phóng khoáng ngang tàng như hôm nay.

Bờ môi khẽ nhếch lên một nụ cười chua xót, người đời từ trước tới nay

chỉ nhìn vào cảnh tượng náo nhiệt của người trước mắt, đâu hiểu được máu và nước mắt ở trong đó.

Chàng trai trẻ tuổi anh tuấn bình tĩnh quan sát tiểu cô nương trong

sảnh, cái cảm giác cô đơn và bi thương rõ rệt trên người nàng lại khiến

cho chàng giật mình một lần nữa, đồng thời cũng khiến cho chàng càng

ngày càng tò mò. Đủ loại dấu hiệu cho thấy, cách xử sự của tiểu cô nương này căn bản không giống như một người mười hai tuổi nên có, ở trên

người nàng, đến tột cùng là đã xảy ra chuyện gì?

Hoàng Thượng cười ha ha, liên tục nói ba chữ Tốt:

"Không ngờ Đại Tông ta còn có nhân tài như vậy! Thông tuệ như vậy, cho thấy phụ nữ cũng không hề thua đấng mày râu!"

Đúng là như thế, so với vũ điệu của Công Chúa Vân Nghê và tiếng đàn của

Lý Giai Kỳ, một bức tranh chữ này đã làm sống dậy sự mềm mại uyển chuyển bị bỏ quên của người con gái, thắng vì đánh bất ngờ.

Đều nói nhìn chữ

đoán người, nhìn bút pháp thanh tú phóng khoáng kia, liền nhận ra được

cõi lòng trong sáng vô tư của người thiếu nữ. Nào có nữ nhi nhà ai vẽ

tranh sa trường, có thể thấy được tấm lòng rộng lớn của vị tứ tiểu thư

Trang phủ này, quả thật là hiểu biết hơn nhiều so với nữ nhi nhà khác.

Với phép so sánh này, thủ khúc kia của Lý Giai Kỳ lập tức rơi xuống hàng thấp kém.

Vị tướng sĩ không kém phần anh tuấn uy vũ đang ngồi trên bàn tiệc, cũng

cực kỳ tán thưởng đối với Hàn Nhạn, khó có thể gặp được tiểu cô nương

không kiểu cách như vậy, lúc nói chuyện lại có mấy phần ngây thơ thản

nhiên, thật sự là làm cho người ta không thể không yêu thích.

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!