Hàn độc trên người Phó Vân Tịch, ước chừng khoảng nữa năm rồi không có phát tác nữa,
Ngô thái y tấm tắc khen ngợi, cho rằng đây là một kỳ tích. Trên thực tế cũng đúng là như thế, lúc còn trẻ Phó Vân Tịch từng trúng độc hai lần, độc tính cực kỳ mãnh liệt, bởi vậy muốn trị khỏi thì đã rất khó.
Huống chi về sau mạng Phó Vân Tịch lại treo lơ lửng, tình huống đã trở nên vô cùng nguy hiểm rồi.
Ai ngờ đến nửa đường Hàn Nhạn lại có thể dẫn Đường Sinh tới, tuy Đường Sinh không giỏi về y thuật, nhưng mà dù sao thì ông cũng là cao thủ dùng độc, kiến thức của ông mang lại cho Ngô thái y rất nhiều trợ giúp.
Hai người trêu ghẹo trêu ghẹo, cuối cùng cũng có thể khống chế được bệnh tình của Phó Vân Tịch.
Hàn độc một khi không phát tác, thì Hàn Nhạn liền chủ động thương lượng với Phó Vân Tịch về hôn sự của hai người. Đối với chuyện này nàng thân là nữ nhi vậy mà lại không có chút hổ thẹn nào, ngược lại còn hết sức chủ động.
Mọi người đều biết Phó Vân Tịch ngại bệnh tình của mình nên cũng không muốn liên lụy Hàn Nhạn, cho nên Hàn Nhạn mới cố chấp như thế. Nhưng mà Phó Vân Tịch lại đồng ý, điều này vượt quá dự liệu của mọi người, nhưng nghĩ lại với tính tình của Phó Vân Tịch, thì cũng không có gì là lạ.
Một ngày kia chính là ngày thành thân của Hàn Nhạn.
Phó Vân Tịch căn cứ theo cấp bậc mà đưa ra sính lễ, sính lễ cũng không ít gì, phú quý ngập trời khiến người ta không thể tưởng tượng nổi. Nhiều nữ tử khuê các trái tim tan nát trốn trong phòng không muốn ra ngoài.
Mà có lẽ Đường Sinh vì muốn đền bù tổn thất nhiều năm không chăm sóc tốt cho cháu ngoại này, nên số của hồi môn, so với hoàng thân quốc thích cũng không thua kém gì.
Cấp Lam và Thu Hồng đều làm nha hoàn hồi môn của nàng, đương nhiên cũng sẽ cần tới, chỉ là hai người này trong nữa năm trở lại hình như có tình cảm với hai ám vệ Mộc Phong và Mộc Nham bên cạnh Phó Vân Tịch.
Cấp Lam hoạt bát, tính tình gần giống như Mộc Phong, Thu Hồng tỉnh táo, thích hợp với người trầm ổn như Mộc Nham, coi như là trời đất tạo nên nhân duyên tốt. Trong lòng Hàn Nhạn suy tính coi bao giờ sẽ tổ chức hôn sự cho hai nha đầu này.
Cấp Lam và Thu Hồng giờ đang đứng ở sau lưng Hàn Nhạn, bà mai sau khi nhìn cách ăn mặc và trang điểm của Hàn Nhạn thì mới cười nói:
"Cô nương rất giống tiên nhân, Vương gia đúng là rất có phúc."
Hàn nhạn chậm rãi ngẩng đầu lên, nhìn mình trong gương, người trong gương mắt sáng răng trắng, nụ cười mang theo vẻ xấu hổ, mặt phấn hoa đào, tóc búi đẹp đẽ, trang sức quý giá, quả thật là một nữ tử vô cùng xinh đẹp.
Đột nhiên nàng nhớ tới kiếp trước, mình cũng ăn mặc như vậy, nhưng bây giờ thì lại có phong thái hơn lúc trước, chẵng lẽ sống lại một đời, gặp gỡ cũng sẽ thay đổi luôn tướng mạo hay sao?
Nàng ngồi ngẩn người một lúc rồi mới tự cười chính mình, hình như mình đã quá khẩn trương rồi.
Dáng vẻ của Cấp Lam và Thu Hồng đều vô cùng kích động, trong thế giới của các nàng điều làm cho các nàng vui vẻ nhất chính là Hàn Nhạn tìm được hạnh phúc của mình. Tiểu thư là người tốt như vậy, thì cần có một người tốt yêu thương nàng.
Nhưng mà hết lần này tới lần khác sống mạng của tiểu thư đều khổ, nhưng bây giờ thì tốt rồi, khổ tẫn cam lai (cuộc sống cực khổ đã qua).
Đặng Thiền đứng ở trong cùng, sau khi đem hộp phấn đang cầm trên tay đưa cho Cấp Lam thì đi tới nắm lấy tay của Hàn Nhạn:
"Thật tốt, cuối cùng ngươi cũng được gả cho Vương gia rồi."
Hàn nhạn mỉm cười:
"Ngươi và Thành Tướng Quân, bao giờ mới có hỉ sự đây?" Hàn Nhạn đã biết chuyện của Đặng Thiền và Thành Lỗi, một người là võ tướng, một người là con của văn thần, nhưng lại thích hợp khác thường.
Gương mặt của Đặng Thiền đỏ lên, cũng không có phủ nhận, chỉ là có buồn bực, suy nghĩ một chút rồi lại cười rộ lên:
"Ngươi là bằng hữu tốt nhất của ta, lúc trước là ngươi đã cứu cả nhà ta..."
Kiếp trước, hình như là Đặng Thượng Thư đã đắc tội người nào đó, cuối cùng phải rơi vào kết cục tan cửa nát nhà. Kiếp này, thực sự là bởi vì nàng và Phó Vân Tịch mưu tính, Hoàng thượng trình diễn một màn đùa giỡn, mới nhận rõ ai là trung thần, ai là gian thần.
Lúc ấy Đặng Thượng Thư đang ở trong phòng lạnh lẽo đột nhiên lại viết ra một bài văn thanh cao đầy khí phách, cho nên một lần nữa mới chiếm được sự tin tưởng của hoàng thượng , rõ ràng chính vì vậy mà cũng thay đổi được vận mệnh của mình.
Tuy Đặng Thiền không biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, sau đó mới biết rõ đây là kế hoạch của Hàn Nhạn và Phó Vân Tịch, đồng thời phụ thân của mình mới một lần nữa chiếm được sự tín nhiệm Hoàng thượng , nói gì đi nữa cũng là nhờ Hàn Nhạn đã giúp đỡ.
Hàn Nhạn không có nói cho Đặng Thiền biết kết cục kiếp trước của Đặng Thượng Thư, nếu như nói kiếp trước của nàng là một cơn ác mộng, như vậy cả đời này giống như là mình đã tạo ra được một tương lai tươi sáng. Đặng Thiền không có gả cho năm tử Viện Hàn Lâm kia, mà là theo Thành Lỗi.
Thành Lỗi này bản tính thiện lương, cho nên dĩ nhiên sẽ đối đãi tốt với Đặng Thiền. Tất cả đều rất tốt.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!