Trong điện Thải Phượng.
Thái hậu nghiêng người dựa vào ghế trên cao, Thất hoàng tử đứng phía dưới:
"Hoàng tổ mẫu, hôm nay Phó Vân tịch đã chết rồi." Hắn không nói tiếp nhưng trong ánh mắt mang theo chút hưng phấn.
Gấp cái khỉ gì?
Thái hậu mỉm cười:
"Người này xảo trá nhiều thủ đoạn, Ai gia thấy con vẫn nên dò la cho thỏa đáng. Nếu bị người lừa thì liền thua lớn."
Thất hoàng tử đã tính trước, cười cười:
"Hoàng tổ mẫu cứ việc yên tâm. Bổn cung đã phái người đi thăm dò, bây giờ Huyền Thanh vương phủ loạn thành một cục. Ngay cả Trang Hàn Nhạn cũng đều tránh trong phòng, đóng cửa không ra, chắc là âm thầm rơi lệ."
"Nàng ta cũng là người giàu tình cảm," Dường như Thái hậu hơi khinh thường, nói:
"Dù thế thì Phó Vân Tịch cũng chết thật rồi." Bà ta thở dài một hơi thật dài:
"Cuối cùng ai gia đã đợi được ngày này rôi. Đã vậy, chúng ta liền đi gặp Hoàng thượng đi. Vân Tịch chết rồi, người làm hoàng huynh này chắc hẳn cực kỳ bi thương."
Thất hoàng tử gật đầu:
"Phía ngự lâm quân..."
"Con can thiệp quá nhiều," Vẻ mặt Thái hậu hơi đổi, giọng trở nên lạnh lùng:
"Đừng quên, bây giờ con chẳng phải là gì cả."
Dạ. Thất hoàng tử vội khom lưng đáp, nhưng trong ánh mắt thoáng qua một tia sáng loáng, nhưng trong chớp mắt lại khôi phục như thường.
Ngự thư phòng.
Phụ hoàng! Thái tử vội vàng chạy vào từ bên ngoài, vừa vào liền lớn tiếng gọi.
"Con học phép tắc vậy đó hả? Ngay cả thư phòng của trẫm cũng dám xông vào!" Hoàng thượng ngẩng phắt đầu lên, tức giận mà quát một tiếng, ánh mắt của hắn hơi đỏ lên.
Phụ hoàng!
Thái tử không sợ vẻ mặt nghiêm nghị của hắn chút nào, đứng thẳng trước mặt hắn:
"Bọn họ đều nói vương thúc đã chết rồi! Con không tin!"
Càn quấy!
Hoàng thượng mặt rồng giận dữ: Con nói bậy gì vậy!
"Hoàng thượng bớt giận!" Hoàng hậu vội vàng chạy tới ôm chặt Thái tử:
"Nó chỉ là quá đau lòng, nên mới mất lý trí..."
Hừ! Cơn giận củnha hoàng thượng còn chưa tan:
"Trẫm thấy lá gan của nó càng ngày càng lớn, lại dám hét lên với trẫm. Rốt cuộc trong mắt nó có còn Hoàng thượng là trẫm không! Nàng dạy nó quy củ như thế đấy hả!"
Sự quở trách nào thật quá không đầu không đuôi.
Lúc này trong lòng Hoàng hậu cũng hơi uất ức, lại thấy Thái tử vẫn ngửa cổ như cũ, nói:
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!