Quỷ đoản mệnh của Tạ gia sống lâu trăm tuổi
Tác giả: Di Nhiên
Dịch: Quá khứ chậm rãi
Chu thị thấy Yến Tam Hợp rời đi, mới xoay người nhìn Đỗ Y Vân.
"Đại tẩu, tẩu coi ả ta kìa." Đỗ Y Vân ấm ức nói không nổi nữa, khóc đến co rút.
Biết rõ người này đang diễn trò, Chu thị vẫn dịu dàng kiên nhẫn nói: "Sao ngươi biết đó là thiếp của lão tam, có ai nói lung tung với ngươi phải không?"
"Còn cần phải nói sao." Đỗ Y Vân bĩu môi: "Tĩnh Tư Cư kia là nơi mà ai cũng có thể vào ở sao? Huống chi Tam ca còn bế ả!"
Chuyện trong Tạ phủ lại truyền đến tai một người họ khác?
Chu thị cười gằn trong lòng, nhưng trên mặt lại rất ung dung.
"Sao không biết nhỉ."
Đến chuyện này đại tẩu cũng không biết sao?
Đỗ Y Vân làm bộ sợ hãi kinh ngạc nói: "Ta còn nghe nói..."
"Nghe nói chuyện gì?"
Đỗ Y Vân nhìn Chu thị, dùng khăn lau nước mắt: "Đại tẩu vẫn không nên biết thì tốt hơn, không lại nổi giận cho xem."
Chu thị mỉm cười: "Nha đầu ngươi, sao đến đại tẩu cũng không chịu nói chứ?"
Đỗ Y Vân khịt khịt, vẻ mặt bất đắc dĩ: "Ta còn nghe nói, người nọ không phải thiếp của Tam ca, mà là người đại ca nuôi ở bên ngoài, Tam ca chẳng qua là lớp ngụy trang thôi."
Chu thị trên mặt rất bình tĩnh: "Nam nhân cưới thiếp hay không cưới cũng chẳng phải mà nữ nhân chúng ta có thể xen vào.". Truyện Tiên Hiệp
"Mặc dù nói như vậy, nhưng..." Đỗ Y Vân giậm chân một cái, căm hận nói: "Đại ca đâu có phải là người như thế, đều do những nữ nhân đê tiện không biết xấu hổ kia đến dán mặt vào cửa thôi."
"Y Vân!"
"Được rồi, không cho nói thì không nói!" Đỗ Y Vân kéo tay áo Chu thị, chớp chớp mắt: "Đại tẩu về sau đừng giúp nàng ta nói chuyện nữa đó, nếu đó thật sự là thiếp của đại ca thì sao, tẩu phải để ý chứ."
Lời nói ra cực kỳ tri kỷ!
Trên mặt Chu thị có mấy phần rung động, khẽ nhẹ nhàng nói: "Ngươi nhìn ngươi xem, khóc đến sưng cả mắt rồi nè."
Tiên Nghịch Tiên Hiệp, Kiếm Hiệp, Huyền Huyễn Vưu Vật
- Nhi Hỉ Ngôn Tình, Sủng Nàng Dâu Cực Phẩm Ngôn Tình, Sủng "Chân ta bị gãy rồi hay sao ấy, đau quá đại tẩu ơi!" Đỗ Y Vân thứ khác không có chứ mắt nhìn rất tốt, lúc nên châm ngòi châm ngòi, lúc nên làm nũng sẽ làm nũng. Không ai có thể từ chối được.
Quả nhiên, Chu thị biến sắc: "Các ngươi chết cả rồi sao, còn không mau đỡ cô nương vào trong phòng ta, tìm một lang trung đến xem một chút?"
Vâng!
Hai ba nha hoàn đỡ, dỗ dành, vây quanh Đỗ Y Vân rời đi.
Nha hoàn Nghê Nhi đứng lên, vội vàng hành lễ với Chu thị rồi cũng đi theo.
Đám người đi xa rồi, khuôn mặt ôn hòa của Chu thị mới chậm rãi trầm xuống.
Đám nô bộc nha hoàn nhìn thấy thì vội vàng quỳ xuống.
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!