Quỷ đoản mệnh của Tạ gia sống lâu trăm tuổi
Tác giả: Di Nhiên
Dịch: Quá khứ chậm rãi
Mắt lão thái thái sáng lên.
"Đừng nói mấy điều, có mấy chục điều thì chúng ta cũng sẽ đồng ý."
Tạ Nhi Lập ngồi xuống trước mặt lão thái thái, cười khổ: "Nàng nói nàng không cần làm đích tiểu thư, chỉ nói là bà con xa đến ở nhờ là được rồi."
"Sao có thể được, sao có thể ủy khuất nha đầu kia như vậy. Hơn nữa, bà con xa thì sao có thể gả cho người tốt được chứ?" Lão thái thái liên tục lắc đầu: "Không được, tuyệt đối không được."
Vừa rồi còn nói gì cũng đồng ý, bây giờ vừa nói điều đầu tiên đã không đồng ý rồi.
Tạ Nhi Lập cười bất đắc dĩ.
"Yêu cầu thứ hai, nàng tự lo việc hứa gả của mình."
"Càng không được, càng không được!" Lão thái thái đỏ mắt: "Nàng chỉ là một tiểu cô nương, sao biết ai tốt ai xấu, sao biết lòng người thế nào, lỡ như bị người ta lừa gạt, thì ta phải ăn nói với tổ phủ nàng thế nào đây."
"Còn yêu câu thứ ba thì sao?" Tạ tam gia đang ngồi như không xương đột nhiên chen vào.
Tạ Nhi Lập: "Nàng không cần của hồi môn của Tạ gia, Tạ gia cho nàng một ngôi viện yên tĩnh, không hạn chế tự do của nàng, không can thiệp hành tung của nàng, thì nàng sẽ đồng ý ở lại Tạ gia."
Lão thái thái: "Cái này, cái này, cái này..."
Ánh mắt vốn buồn ngủ của Tạ tam gia đến không mở ra được, sau khi nghe được câu nói này thì chợt mở to.
Im lặng một lát rồi nhảy dựng lên.
"Lão tổ tông, con ra ngoài một lát nhé."
"Chuyện Yến nha đầu đã thương lượng xong đâu."
"Còn thương lượng gì nữa, nếu muốn nàng ở lại thì cứ đồng ý trước đi đã, chứ bây giờ còn cách nào tốt hơn nữa đâu." Dứt lời, hắn đi ra khỏi Từ Ân Đường không quay đầu lại.
Ngoài viện, Chu Thanh thấy gia nhà mình vội vã ra ngoài thì vội vàng nghênh đón.
"Gia?"
"Chuẩn bị ngựa."
"Gia vừa mới từ nha môn về mà, bây giờ lại muốn đi đâu thế?"
"Thái Y Viện."
Chu Thanh nhướng mày.
Đang yên đang lành lại đi Thái Y viện làm gì không biết?Sắc trời dần tối.
Cửa phủ Thái y viện thắp đèn lên, có cơn gió thổi qua làm đèn lồ ng lắc trái lắc phải.
Bùi thái y đi ra từ cửa chính, mới vừa xuống mấy bậc thang thì hai mắt đã sáng ngời.
"Thừa Vũ đến làm gì thế?"
Tạ tam gia đi lên trước, đôi mắt hoa đào nhướng lên, lộ ra nụ cười ôn hòa: "Bùi thúc, con tới tìm người nè."
Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!