Chương 6: (Vô Đề)

Trình Tiểu Vũ đứng ở đầu ngõ, nhai kẹo cao su trong miệng, cầm chiếc điện thoại di động phủ lấp lánh những viên kim cương rẻ tiền sáng bóng, nhìn vào phía màn hình, dùng ngón tay chải tóc mái.

Hôm nay là sinh nhật của cô ấy, cô ấy đã cùng người khác đổi ca cho nhau và trở về tắm rửa, thay váy. Trong ngõ có một nam sinh quen thuộc đi ngang qua cô, nhìn từ trên xuống dưới đánh giá, dáng vẻ lưu manh nói: "Chị Vũ, hôm nay có chuyện gì mà mặc đẹp như vậy?"

Trình Tiểu Vũ: "Ai cần cậu quan tâm."

"Có phải cho anh Nghiên nhìn không?"

Trình Tiểu Vũ lườm hắn: "Vậy cậu còn nhìn?"

Nam sinh cười cười đi ra ngoài: "Hừ, tôi cũng không muốn nhìn, thật sự cho rằng mình là tiên nữ à, cho dù cậu trang điểm như thế nào, cỏ đuôi chó thì cũng vẫn là cỏ đuôi chó mà thôi."

Trình Tiểu Vũ đang định cãi lại thì từ khóe mắt, cô nhìn thấy Uông Dương và những người khác đi ra từ một tòa nhà gạch đỏ bên cạnh. Trình Tiểu Vũ hít sâu hai hơi, nhịn xuống và đi về phía bọn họ: "Sao xuống muộn thế?"

Uông Dương nói: "Mới có năm giờ, vừa đúng mà?"

Trình Tiểu Vũ: "Lý Hà Nghiên đâu?"

Uông Dương liếc nhìn trong sân: "Không phải ở kia sao?"

Hoàng Tử và Tống Lộ đi ở phía trước, Ngụy Dư bị kẹt ở giữa, Lý Hà Nghiên chậm rãi tụt lại phía sau, cổng sân hơi thấp, anh hơi cúi đầu bước qua cổng.

Trình Tiểu Vũ đi đến chỗ anh và phàn nàn, "Cậu xuống muộn quá."

Lý Hà Nghiên nói: "Vừa rồi tôi nghe điện thoại."

Địa điểm ăn là ở tầng hai khu phố ẩm thực cổng phía Tây, sau khi vào phòng bao, Uông Dương vỗ trán: "Mẹ kiếp, tôi quên lấy bánh kem."

Lý Hà Nghiên nhướng mày: "Cửa hàng nào?"

Uông Dương: "Cứ đến tiệm bánh gấu Duo Duo ở đầu phố này."

Lý Hà Nghiên nói: "Đưa hóa đơn cho tôi, tôi đi lấy."

Uông Dương từ trong túi sau quần jeans lấy ra một cục giấy vo tròn, ném cho Lý Hà Nghiên, Lý Hà Nghiên mở ra, tùy ý liếc nhìn: "Ăn trước đi, tôi đi lấy bánh."

Ngụy Dư đột nhiên nói: "Tôi đi cùng cậu."

Lý Hà Nghiên liếc cô một cái, Ngụy Dư nói: "Tôi ghé qua mua ly trà sữa."

Trình Tiểu Vũ thay đổi khuôn mặt và mím chặt môi.

Lúc hai cậu đi xa, Trình Tiểu Vũ nhìn đi chỗ khác, kéo cánh tay Uông Dương, nhỏ giọng lẩm bẩm: "Sao cậu lại gọi cô ấy tới đây?"

Uông Dương nói: "Này, đây không phải là sinh nhật của cậu sao, nhiều người như vậy mới náo nhiệt."

"Tôi muốn cô ấy đến náo nhiệt gì chứ."

Trình Tiểu Vũ tức giận buông tay Uông Dương và bước vào phòng.

Đẩy cửa kính ra, Lý Hà Nghiên đi vào, cô gái đứng sau quầy đang xem phim đứng dậy: "Xin chào, anh muốn mua bánh kem?"

Lý Hà Nghiên đặt hóa đơn lên quầy thủy tinh: "Tôi đến lấy bánh kem."

Cô gái nhận lấy hóa đơn, lén liếc nhìn Lý Hà Nghiên một cái, hắng giọng: "Hai trăm."

Lý Hà Nghiên lấy điện thoại di động ra tính tiền, bên cạnh vang lên tiếng bíp, Ngụy Dư đã dùng điện thoại thanh toán xong, Lý Hà Nghiên nhíu mày, Ngụy Dư nhẹ giọng giải thích: "Bánh kem tôi trả tiền, nếu không tôi và bạn tay không đến ăn uống miễn phí."

Lý Hà Nghiên híp mắt: "Vậy cô còn đến chỗ này?"

Nội dung chương bạn đang xem bị thiếu. Vui lòng truy cập website https://truyenabc.com để xem nội dung đầy đủ. Cảm ơn bạn đọc!